Bên này đang nói chuyện thì Đường Thu Diệp bên kia đang run như cầy sấy.
Đường Thu Diệp sợ nhất chính là mẹ chồng của mình. Bình thường thì mối quan hệ của cô với mẹ chồng không được tốt, nhất là giữa Đường Thu Diệp và Vương Tiểu Vĩ chỉ là trên danh nghĩa "vợ chồng". Lưu Vĩ Hồng định vị Đường Thu Diệp rất chuẩn xác. Vương Tiểu Vĩ là người thiểu năng trí tuệ. Địa vị của Đường Thu Diệp ở Vương gia giống như một cô bảo mẫu vậy. Hai vợ chồng họ Vương tự nhiên không thể trông cậy việc Vương Tiểu Vĩ có thể nối dõi tông đường được. Chỉ cần con mình có thể cưới được vợ thì sau này cũng có người dựa vào. Chẳng qua là phải hy sinh hạnh phúc cá nhân của Đường Thu Diệp mà thôi.
Phu nhân Vương so với Cục trưởng Vương thì còn uy nghiêm hơn.
Cục trưởng Vương ở cơ quan thì là nhân vật số một nhưng về đến nhà chỉ là nhân vật số hai.
- Thu Diệp, sao nhiều ngày như vậy rồi mà không về nhà hả?
Phu nhân Vương phụng phịu hỏi, chỉ có điều là e ngại nơi công cộng nên không tiện lớn tiếng quát, giọng nói có chút đè nén.
Đường Thu Diệp không dám ngẩng đầu nhìn bà, ngập ngừng nói:
- Chính là….chính là việc ở trường học nhiều quá…
Lý do này chẳng thông minh chút nào, phu nhân Vương cười nhạt nói:
- Thật là tức cười, trường học đã nghỉ, còn có việc gì để làm? Con cũng không phải là lãnh đạo, chỉ là một viên chức bình thường, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049827/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.