Chính trị Thủ đô đang diễn ra quyết liệt, trường Trung cấp Nông nghiệp địa khu Thanh Phong lại là sóng êm gió lặng. Chủ nhiệm Lưu không chịu dọn vào khu ký túc xá mới, kiên trì ở lại "tòa nhà cán bộ", "thời gian hiệu ứng của tin tức" cũng không được dài, qua vài ngày, các loại nghị luận cũng liền từ từ lắng xuống.
Đây là điều Lưu Vĩ Hồng sớm đã biết trước.
Mọi người có "Ghen tị" đối với hắn hơn nữa cũng có hạn mức. Văn bản bổ nhiệm đã tuyên bố, gạo đã nấu thành cơm, số giáo viên trong lòng không phục kia, lảm nhảm vài ngày cũng sẽ chán ngấy. Chẳng lẽ mọi người cứ lải nhải lẩm bẩm thì có thể thay đổi quyết định của trường học sao? Cho dù có thay đổi thì vị trí phó chủ nhiệm phòng Giáo vụ nhất định có thể rơi xuống đầu "người ghen tị" sao?
Về phần "vụ tai tiếng" giữa hắn và Đường Thu Diệp, có khả năng thời gian bàn tán sẽ dài hơn một chút, nhưng sẽ không công khai bàn tán. Loại sự tình này, nếu chỉ cá nhân âm thầm nói với nhau, lấy làm chuyện đùa giỡn thì không có gì. Nếu là công khai bàn tán thì là khiêu khích, sẽ kết tử thù. Vô duyên vô cớ đi đắc tội Lưu Vĩ Hồng và Đường Thu Diệp làm gì?
Huống chi nói "chuyện tốt" của Lưu Vĩ Hồng và Đường Thu Diệp cũng chỉ là suy đoán, mọi người ai cũng không thật sự bắt gặp hai người họ có hành vi gì khác thường. Thường nói bắt gian phải bắt tại giường, không hề trông thấy chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049811/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.