🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Vệ Hồng, chị không biết nữa...
Đôi mi thanh tú của Vân Vũ Thường khẽ nhíu lại, nhẹ nhàng lắc đầu.
Nàng là đại tỷ của nhóm hoàn khố ở kinh thành, bất quá chung quy niên kỷ vẫn chưa nhiều, đối với chính trị cũng không am hiểu bao nhiêu. Kỳ thực ngay cả đại nhân vật tinh thông chính trị, thì người nào có thể phỏng đoán được, không bao lâu sau sẽ phát sinh kinh biến trọng đại?
Nhưng hiện tại Lưu Vĩ Hồng muốn phát ra bài văn có nội dung như thế này, thì quả thực đúng là tự chuốc lấy phiền phức.
- Chị, chuyện này em suy nghĩ lâu rồi. Chẳng những quan trọng đối với em, mà đối với nhà họ Lưu cũng mười phần quan trọng. Chị nhất định phải giúp đỡ em chuyện này.
Lưu Vĩ Hồng mang theo hương vị khẩn cầu nói.
Tuy rằng hắn trùng sinh, tâm tính trong lòng hơn bốn mươi tuổi, nhưng ở trước mặt Vân Vũ Thường dùng giọng điệu mềm mỏng nhờ vả, lại không hề có chút nào không thích ứng. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn vẫn luôn luôn duy trì mối liên hệ cùng Vân Vũ Thường. Nói đến quan hệ, Vân Vũ Thường là một trong những người bạn từ thuở tóc còn để chỏm cùng hắn. Mặc cho tương lai nhà họ Lưu gặp tai ương như thế nào, thì Vân Vũ Thường vẫn quan tâm đến hắn như trước. Ở tràng phong ba chính trị nhà họ Vân cũng gặp tao ương liên lụy, bất quá kết cục không có bi đát như nhà họ Lưu, tuy rằng quyền lực chỉ còn trung tầm, nhưng cơ bản nhân mạch vẫn còn giữ được. Cuộc sống của Vân Vũ Thường dễ chịu hơn bản thân hắn, cho nên cũng thường xuyên quan tâm chăm sóc đến hắn một chút.
Hắn trưởng thành, Vân Vũ Thường cũng đã trưởng thành!
Ở trong lòng của Lưu Vĩ Hồng, Vân Vũ Thường thủy chung sẽ mãi là người chị mà hắn có thể ỷ lại.
Có thể quay ngược trở lại hai mươi năm trước, ngắm nhìn tuổi thanh xuân thần thái sáng lạn của Vân Vũ Thường, thì cũng là một trong những chuyện tình vui sướng nhất cuộc đời của Lưu Vĩ Hồng.
- Không được!
Rốt cuộc Vân Vũ Thường đã suy nghĩ cẩn thận, kiên định lắc đầu nói.
Không thể giúp chuyện này!
Nếu muốn bảo vệ Lưu Vĩ Hồng, thì càng không được làm giúp chuyện này. Vân Vũ Thường hiểu rõ ràng, đăng một bài báo có nội dung như vậy ở trên tạp chí Hào Giác, sẽ gây nên náo động như thế nào và hậu quả cũng khó mà lường trước nổi. Nhưng khẳng định một điều, đó chính là đồng chí Nguyệt Hoa sẽ không cao hứng.
Đây không phải chuyện đùa, nếu không cẩn thận cả nhà họ Lưu sẽ bị liên lụy. Tuy rằng lão gia tử còn đang nắm giữ cương vị, sẽ không phát sinh chuyện gì nghiêm trọng. Nhưng mà dù sao lão gia tử cũng tám mươi tuổi rồi, ai biết thân thể của ngài còn khỏe mạnh được bao nhiêu lâu nữa đây?
Nhưng đồng chí Nguyệt Hoa, ít nhất vẫn sẽ còn chấp chưởng quyền lực trong vòng nhiều năm thời gian nữa.
Chẳng lẽ...Lưu Vĩ Hồng muốn dùng thủ đoạn này để trả thù nhà họ Lưu?
Ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu Vân Vũ Thường, khiến cho nàng giật mình thon thót, trong ánh mắt nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng liền mang theo vài phần cảnh giác. Chuyện khác hồ nháo một chút cũng không sao, nhưng chuyện này thì nhất định là không được xằng bậy.
Lưu Vĩ Hồng khẽ nhíu mày, nguyên bản cũng hiểu chuyện này sẽ không dễ làm. Bởi vì chuyện này không đơn giản như đám hoàn khố bọn hắn trao đổi về một người bạn gái. Vân Vũ Thường cự tuyệt thì cũng là mười phần hợp tình hợp lý.
Nhưng Lưu Vĩ Hồng hiểu rõ ràng, tầm quan trọng của chuyện này đối với nhà họ Lưu là có bao nhiêu phân lượng.
Hắn quá hiểu tính cách của Vân Vũ Thường, một khi cho rằng chuyện này bất lợi đối với hắn, thì bất kể như thế nào nàng cũng sẽ không đồng ý.
Trầm ngâm tính toán một chút, Lưu Vĩ Hồng giãn mày ra, mỉm cười nói:
- Chị không đồng ý cũng được. Đó chẳng phải chuyện gì to tát, chúng ta ra ngoài khiêu vũ đi.
Nói xong, Lưu Vĩ Hồng liền đứng dậy, nhẹ nhàng xoay người làm ra một cái tư thế xin mời, đúng theo như bộ dáng của một thân sĩ.
Vân Vũ Thường khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng đứng lên, đem cánh tay nhỏ bé mềm mại không xương, đặt vào trong lòng bàn tay của Lưu Vĩ Hồng. Bàn tay của Vân Vũ Thường mười phần mềm mại, nói không có xương quả thật cũng chẳng khoa trương chút nào.
Sau khi đứng lên, Vân Vũ Thường mặc váy dài nên dáng người phi thường chắc chắn, hai tòa nhũ phong nhô cao đem chiếc áo Tshirt màu trắng căng phình lên trước ngực. Phần eo thon nhỏ, lộ ra những đường cong lung linh, đẹp mắt cực điểm.
Nhan sắc của Vân Vũ Thường có lẽ không tính là hoa nhường nguyệt thẹn, nhưng khí chất và dáng người tuyệt hảo, đã khiến cho mị tính của nàng phóng xuất ra tràn ngập bốn phương tám hướng. Tuy rằng nam nữ thanh niên có mặt trong gian phòng này đều là người quen, nhưng vẫn thu hút ánh mắt nóng bỏng của không ít người.
Lưu Vĩ Hồng rất hiếu động, kiếp trước thời gian học cao trung, cũng là thành viên đội võ thuật nghiệp dư của thủ đô, trong môn thể thao bóng rổ cũng có thành tích phi thường tốt. Nhiều năm rèn luyện chưa từng chểnh mảng, nên vóc dáng trông cũng không đến nỗi nào, đạt tiêu chuẩn tay vượn eo báo.
Hai người vừa bước ra sàn nhảy, thì nhất thời trông đã cực kỳ chói mắt.
Thời đại này bình thường chỉ lưu hành khiêu vũ những bản nhạc trữ tình nhẹ nhàng. Lưu Vĩ Hồng chóp mũi ngửi thấy mùi hương thơm thản nhiên trên người của Vân Vũ Thường, làm cho hắn ý loạn tình mê, có chút kìm lòng không được dán đến gần hơn. Hai tòa nhũ phong cao ngất của Vân Vũ Thường, cơ hồ là đè lên trên bờ ngực rắn chắc của hắn.
Vân Vũ Thường khóe miệng mỉm cười, lộ ra hàm ý cưng chiều, mặc cho hắn thao túng.
Nàng rất thích Lưu Vĩ Hồng quyến luyến bịn rịn đối với mình. Khi ở chung một chỗ cùng Lưu Vĩ Hồng, nàng luôn không chịu nổi mà tuôn tràn ra cảm xúc nhu tình. Đương nhiên đó chỉ là cái loại tình cảm cưng chiều mà thôi.
Buổi party của nhóm đệ tử hoàn khố nơi kinh thành, là phi thường thoải mái. Tòa biệt thự này công năng coi như đầy đủ, còn có riêng cả phòng chiếu phim. Ai muốn có thể sang xem phim điện ảnh Hongkong và phim ngoại quốc mới nhất. Như lúc này, có một nhóm nam nữ thanh niên đang xem phim ở phòng chiếu. Còn lại một nhóm người thì đang khiêu vũ ở đây. Text được lấy tại Truyện FULL
- Chị, Hạ Mạnh Cường không tới đây sao?
Lưu Vĩ Hồng ghé xuống bên tai của Vân Vũ Thường, hạ thấp giọng hỏi.
Hắn biết Vân Vũ Thường sẽ được gả cho Hạ Mạnh Cường, nhưng đó là chuyện sau này, còn bây giờ thì chưa kết hôn. Những chuyện liên quan đến Vân Vũ Thường, Lưu Vĩ Hồng đều nhớ phi thường rõ ràng.
Cái kiểu đám cưới ở trong danh gia hào môn này là mười phần bình thường. Thậm chí tỷ lệ bình thường còn cao hơn là tự do yêu đương kết hôn. Trong tương lai Vân gia có khả năng bình yên thoát khỏi cơn phong ba chính trị, không có nằm trong danh sách đại thanh trừng, cùng Hạ gia cũng có liên quan rất lớn. Thế lực của Hạ gia không kém gì nhà họ Lưu cùng nhà họ Vân, ở trong trường tranh đấu chính trị có lựa chọn chính xác, nên đã giành được hồi báo cực kỳ hậu hĩnh.
Đám hỏi giữa Vân gia cùng Hạ gia, không phải bắt đầu từ Vân Vũ Thường. Mà trước kia, chú của Vân Vũ Thường đã lấy cô của Hạ Mạnh Cường rồi.
Bởi vì tầng quan hệ này, cho nên nhà họ Vân mới xoay người nhẹ nhàng.
- Đừng nhắc tới hắn, đáng ghét!
Vân Vũ Thường không thích nhắc đến chuyện này, đôi mày liễu hơi nhướng lên.
Lưu Vĩ Hồng có vẻ kinh ngạc:
- Làm sao vậy?
- Đừng hỏi, phiền lắm!
Vân Vũ Thường càng thêm mất hứng nói.
Theo Lưu Vĩ Hồng biết, thì cuộc sống hôn nhân giữa Vân Vũ Thường và Hạ Mạnh Cường thực không vui vẻ lắm. Nhiều năm liền Vân Vũ Thường không sinh con, không biết vì nguyên nhân sinh lý hay là Vân Vũ Thường không muốn có con. Tuy là bạn tốt nhưng dù sao cũng là nam nữ hữu biệt, chuyện tình dạng như thế này, Lưu Vĩ Hồng quả thực là không tiện xâm phạm vào cuộc sống riêng tư của nhà người ta. Đám cưới chính trị, rất nhiều cuộc hôn nhân đều đang vướng mắc phải cái tình trạng này.
Có người phụng mệnh cha mẹ cưới vợ xong, sau khi kết hôn thì hai người hoàn toàn chưa bao giờ từng ngủ chung giường. Thủy chung chỉ duy trì cuộc sống hôn nhân ở mặt ngoài mà thôi. Nhưng cái kiểu vỏ bọc này, đối với ngoại giới vẫn là hữu hiệu. Nó đang chứng minh hai cái đại gia tộc vẫn còn giữ mối liên hệ chặt chẽ, tuy hai mà một.
Đó là điều mà chính trị cần, không phải là cuộc sống cần!
Tình trạng này, ở thế hệ của Lưu Thành Gia còn chưa rõ ràng lắm. Ngày xưa, đều tôn trọng gia đình an bài, trước kết hôn rồi sau đó mới phát sinh tình cảm yêu đương. Cho tới ngày nay, ở thế hệ đồng lứa cùng Lưu Vĩ Hồng, thì mỗi người một giường cũng đã trở thành một loại thực trạng khá phổ biến.
Trước mắt Vân Vũ Thường cùng Hạ Mạnh Cường chưa có kết hôn, nhưng Vân Vũ Thường đã buồn bực tới mức độ này, thì quả là nằm ngoài dự đoán của Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng khóe miệng toát ra vẻ tươi cười.
- Làm sao? Vui sướng khi nhìn thấy người khác gặp họa chăng!
Ánh mắt quan sát của Vân Vũ Thường rất mẫn tuệ, nên đã nhanh chóng chất vấn.
- Không, nào dám chứ....Em muốn nói, nếu chị đã không thích hắn thì đừng cưới nữa. Như vậy cũng sẽ không cảm thấy buồn phiền nữa đâu?
Lưu Vĩ Hồng có điểm cợt nhả nói.
Vân Vũ Thường cười mắng:
- Đốt sách mười tòa miếu, không bằng phá hủy một cặp hôn nhân. Đạo lý này cậu không hiểu sao?
- Nhưng bản thân chị không thích hắn mà, đây không phải là đang tự chuốc lấy phiền não ư?
Vân Vũ Thường khẽ thở dài. Đám cưới chính trị, nàng có tư cách nói thích hay không sao?
Nếu không, chị hãy gả cho em nhé!
Trong nội tâm Lưu Vĩ Hồng thoáng dao động, thiếu chút nữa đã buột miệng nói ra những lời này. May mắn, vừa đến bên khóe miệng thì đã nuốt ngược trở vào. Đứa cháu nhà họ Lưu tranh giành con dâu của nhà họ Hạ, cũng không phải chuyện đùa. Hơn nữa, giữa hắn cùng Vân Vũ Thường tuy rằng tình cảm thâm sâu, nhưng không thể đánh đồng làm tình yêu nam nữ được. Ở dưới hình ảnh tôn nghiêm của Vân Vũ Thường, muốn vui đùa quá trớn, Lưu Vĩ Hồng còn chưa có lá gan này.
- Vệ Hồng, chị không muốn đi làm ở cơ quan. Chị muốn làm kinh doanh hơn.
Trầm ngâm suy nghĩ một lúc, đột nhiên Vân Vũ Thường nhỏ giọng nói.
Ở trong kí ức của Lưu Vĩ Hồng, cuối cùng Vân Vũ Thường chứng thực cũng theo con đường thương nghiệp. Nhưng đó là chuyện xảy ra sau tràng phong ba chính trị kia, Vân lão gia quy thiên, nhà họ Vân dần dần không còn nắm giữ nổi quyền lực, nhóm con cháu trong nhà bắt đầu chuyển sang nghiệp kinh doanh. Vân Vũ Thường cũng nằm trong số những thành viên này.
Con cháu danh gia hào môn chuyển sang nghiệp kinh doanh, muốn làm giàu cũng không khó khăn bao nhiêu.
Bất quá thời điểm này, muốn phát tài cũng không dễ dàng như ở trong tương lai. Cải cách vừa mở ra không lâu, nền kinh tế toàn quốc còn chưa phát triển sinh động như ở trong tương lai. Từ quyền lực có khả năng sinh ra "hiệu quả kinh tế và lợi ích" cũng chưa thể đánh đồng.
- Vì sao? Vì không muốn cùng Hạ Mạnh Cường?
Rất nhanh Lưu Vĩ Hồng đã đoán được nguyên nhân.
- Ưm.
Vân Vũ Thường cũng không phủ nhận.
Lưu Vĩ Hồng trầm ngâm một lúc, mới nói:
- Chuyện này cũng có nhiều khả năng. Năm xưa lão gia tử công tác ở tỉnh Lĩnh Nam, có rất nhiều thủ hạ cũ ở bên đó. Chỉ cần chị chuyển đến thành phố Nam Phương, hoặc thành phố Giang Khẩu, muốn kiếm tiền cũng đều không khó. Nếu cần thiết em sẽ cấp cho chị vài cái ý tưởng.
Lão gia tử trong lời nói này, hiển nhiên là đang ám chỉ ông nội của Vân Vũ Thường. Khi mới thành lập đất nước, Vân lão gia chính là một trong số những cán bộ lãnh đạo ở tỉnh Lĩnh Nam. Đến hôm nay vẫn còn rất nhiều thủ hạ cũ đang nắm giữ chức vụ cao ở tỉnh Lĩnh Nam.
Là địa phương ngoài cùng khai mở cải cách, nền kinh tế của tỉnh Lĩnh Nam phát triển sinh động hơn đại lục rất nhiều. Ngay cả thủ đô cũng không thể so sánh bằng.
Coi như không có mối quan hệ của Vân lão gia, chỉ lấy ưu thế kiến thức trùng sinh của Lưu Vĩ Hồng, hơn nữa với thân phận nữ trung hào kiệt của Vân Vũ Thường. Nếu muốn kiếm tiền thì cũng chẳng khó khăn bao nhiêu.
Cái loại tính cách của Vân Vũ Thường, kỳ thật cũng không thích hợp lăn lộn ở trong cơ quan nhà nước. Hiện giờ muốn ra ngoài kinh doanh, thì cũng là một cái cơ hội tốt để tránh né Hạ Mạnh Cường. Hạ Mạnh Cường là thành viên nổi bật trong đám đệ tử đời thứ ba của những gia đình làm cách mạng. Hắn tuyệt đối sẽ không buông tha tiền đồ cẩm tú, để chạy đến tỉnh Lĩnh Nam theo nghiệp kinh doanh buôn bán.
Hơn nữa, Hạ Mạnh Cường không thiếu đàn bà.
Đàn bà cái dạng gì cũng đều không thiếu.
Hắn đối với Vân Vũ Thường chỉ sợ cũng không có bao nhiêu tình cảm chân thành. Hôm nay hắn không đến tham gia buổi party này chính là bằng chứng rõ ràng. Hắn muốn cưới Vân Vũ Thường, hay là muốn cưới cái chiêu bài mạ vàng "nhà họ Lưu"!
- Là sao? Cậu nói nghe xem nào!
Có được sự tán thành của Lưu Vĩ Hồng, Vân Vũ Thường không khỏi hưng phấn lên, cười dài nói.
Hai người ở trong sàn nhảy thân mật như vậy, sớm đã làm cho em trai của Hạ Mạnh Cường căm giận sôi máu. Hắn chăm chú quan sát hai người, ánh mắt như muốn bắn ra tia hoa lửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.