Trinh Trinh nghe anh nói lại càng khóc lớn hơn trong vòng tay anh. Bất chợt có giọng nói trầm thấp vang lên
\-Nó sẽ không mất ai cả, chỉ có cậu bỏ đi thì nó mới không cần ai mà đánh mất tất cả thôi!!
Anh đưa mắt lên nhìn về phía tiếng nói, là ông Lại. Đưa tay đỡ cô đứng dậy rồi cúi gập người chào ông. Ở phía sau ông còn rất nhiều người, cả bà Lại và Vũ Hoàng thập chí là cả những người bên gia đình anh. Gia Minh và Trinh Trinh chớp mắt nhìn họ khó hiểu liền bị Trúc Thanh và Vũ Hoàng kéo về hiện tại
\-Là tụi em gọi mọi người tới, anh Hai à... Hai bác đã chấp nhận cho anh chị từ lâu rồi chỉ có anh ngu ngốc trốn biệt tăm, biệt tích thôi. . .
Anh nhìn Trinh Trinh nhận được cái gật đầu liền ôm chặt lấy cô như sợ cô sẽ biến mất. Nước mắt anh chảy xuống, vòng tay cũng theo đó mà siết chặt hơn. Buông cô ra anh cúi người trước ông bà Lại
\-Con cảm ơn hai bác!!
Ông bà Lại ái ngại nhìn anh rồi đỡ lấy cái cúi người từ anh
\-Là hai bác có lỗi với con, hai bác xin lỗi. . . Thật sự bây giờ bác cảm thấy rất hổ thẹn với chính mình. . .con thứ lỗi cho hai bác, được không?
Trinh Trinh đánh lên ngực anh mà giở giọng điệu thách thức
\-Anh ấy không tha thứ, tuyệt đối con không gả. . .
Anh bật cười nhìn cô
\-Con hiểu nỗi lòng của hai bác. . .con chỉ hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-quan-ca-cuoc-doi/1981922/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.