Chương trước
Chương sau
Sáng hôm sau, nhìn Trúc Thanh vui vẻ cô liền đoán là thành công mà chạy lên khoe với anh

\-Ông xã, anh thấy không. Chiêu của em thực hiện với người đàn ông nào cũng được thì phải. Cứ khóc to là các anh sợ haha. . .

\-Vâng, bà xã của anh rất giỏi!!

Vừa nói anh vừa cho quần áo vào vali. Cô cứ ngồi đó làm nhảm hết chuyện này đến chuyện khác mặc anh đang bân bịu xếp đồ. Gia Minh nhíu mày

\-Em xem, em là vợ mà sao không chịu làm mấy cái này đi!! Cứ ngồi đó mà lảm nhảm!!

\-Không thích!! Không muốn!!

\-Vậy ngồi im, không nói nữa để anh làm còn kịp giờ bay!!

Trinh Trinh chun mỏ, bước lại vali rồi thả người ngồi xuống ngay giữa vali. Đưa hai tay về phía anh

\-Minh Minh, bế~~

Anh nhìn cô lúc này thật không khác lúc nhỏ là bao. Nhíu mày đưa tay bế cô lên, Trinh Trinh vừa leo lên người anh đã vòng chân qua eo anh giữ thăng bằng. Gia Minh bước lại giường ngã xuống để cô nằm dưới thân mình

\-Em nghĩ em còn nhỏ sao? Anh đã bế thì nên có thưởng nhỉ?

Cô bật cười khúc khích, vòng tay trên cổ anh kéo anh xuống gần mình. Môi chủ động tìm tới môi anh mút máp, dứt nụ hôn liền thích thú liếm liếm môi

\-Miệng anh ngọt thật đấy!!

\-Vậy ăn thêm không?

\-Ưm. . .không đâu. . .trễ giờ bay đó!!. . .

\-Không phải em là người quyến rũ anh sao, hửm??

Cô đẩy anh ra chạy lại gấp gấp quần áo, cô sợ rằng mình phải ngồi xe lăn ra sân bay nếu còn dám trêu đùa tên biến thái như anh.

Gia Minh khẽ cười, bước lại gấp đồ cùng cô. Vì phòng anh rất rộng lại thông với phòng treo đồ nên khá dễ dàng tìm kiếm. Anh bước tới dãy nội y của cô mà chăm chú nhìn. Cuối cùng cầm ra 3 bộ nội y ren màu trắng, màu đỏ và màu đen

\-Vợ, lấy này nha!!

Cô đang gấp đồ liền ngước mặt lên thì thấy khuôn mặt chăm chú của anh nhìn đồ nội y của mình, mặt bắt đầu đỏ bừng bừng mà giật lấy từ tay anh

\-Anh điên sao? Mấy cái này cũng. . .

\-Cũng sao??

\-Anh. . .không thể nói lí lẽ mà. . .

Cô vội vàng mang vào bên trong liền bị anh giữ lại

\-Em ngại gì vậy chứ? Cái gì cũng là thấy cả rồi!! Em cứ làm như là. . .

\-Như cái khỉ mốc nhà anh!! Em không mặc ren!!

\-Tại sao?

\-Tên biến thái nhà anh rốt cuộc là đã suy nghĩ tới tận đâu rồi hả? Càng lúc càng trơ trẽn!!

Anh trợn tròn mắt nhìn cô rồi đưa tay giật lại ba bộ nội y kia quăng vào vali rồi nhanh chóng kéo khóa lại

\-Đã mang tiếng thì việc gì không mang đi!! Mà anh nói cho em biết, anh chỉ trơ trẽn với một nình em, chỉ biến thái với riêng em!! Có trách là trách cơ thể em quá quyến rũ đấy vợ ạ!!

Cô nhảy lên người anh mà đánh thùm thụp khiến anh thỏa mãn cười lớn trước sự đáng yêu của con mèo nhỏ nhà anh.

Xuống nhà, cả hai chào mọi người rồi ra sân bay. Trinh Trinh háo hức như đứa trẻ ngồi tại ghế mà chờ đợi, anh cũng ngồi xuống cạnh cô, mở chai nước đưa cô rồi khẽ cười

\-Vợ ơi, mãi yêu anh nhé!!

\-. . .

Cô đưa tay nhận chai nước uống ừng ực rồi lấy điện thoại ra lướt lướt mặc kệ lời nói ban nãy của anh. Gia Minh ngay sau đó cũng rút điện thoại ra xem chút tin tức thị trường.

Một lát sau liền có cảm giác kế bên có người ngồi xuống nhưng anh vẫn không quan tâm, mắt vẫn dán điện thoại. Chỉ đến khi cảm nhận có bàn tay đặt trên vai mình anh mới nhíu mày nhìn sang bên cạnh.

Một cô gái mặc váy hai dây đỏ sẫm khoe trọn vòng ngực căng tròn đến quyến rũ, ả nháy mắt với anh rồi khẽ cười. Gia Minh tắt điện thoại bước qua ghế trống cạnh cô ngồi xuống, vòng tay ôm lấy cô

\-Vợ ơi, em có mệt không?

\-Không, anh mệt sao??

\-Rất mệt đấy!!

Vừa nói anh vừa vùi mặt vào cổ cô mà dụi dụi. Ả kia giờ mới biết anh đã có vợ liền thay đổi biểu hiện, chép miệng rồi rời đi!!

Anh đưa mắt nhìn theo rồi nhếch mép

\-Vợ à, sắp tới mình rồi đấy!!

\-Ừm. . .

Lên máy bay, anh để chế độ máy bay cho điện thoại cả hai rồi tìm vị trí của hai vợ chồng. Khi đã yên vị đúng vị trí cô mới quay qua anh

\-Ông xã!!

\-Hả?

Cô vỗ vỗ lên vai mình ra ý cho anh dựa vào nhưng Gia Minh không hiểu liền trưng ra bộ mặt ngơ ngáo

\-Không phải anh mệt sao? Dựa vào vai em ngủ đi!!

\-Sẽ mỏi em đấy!!

Cô vươn tay kéo đầu anh vào người mình

\-Nghỉ chút đi, em sẽ gọi anh khi có đồ ăn!!

Gia Minh gật gật đầu rồi nhắm mắt lại. Một phút trôi qua anh đã cảm nhận được hơi thở đều đều phía trên liền mở mắt ngước mặt lên nhìn, vợ anh đã ngủ mất rồi... cảm nhận tay cô vẫn ôm lấy mình trong lòng anh không khỏi dâng lên niềm hạnh phúc. Nhẹ nhàng ngồi dậy đặt tay cô xuống rồi kéo đầu cô đặt nhẹ tay vai mình, tay tìm đến tay cô nắm lại, ngón cạ khẽ vuốt vuốt mu bàn tay cô rồi mỉm cười đặt cằm lên đầu cô mà nhắm mắt lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.