Trở về nhà, cô liền lướt qua Gia Minh đang ngồi ở sofa mà lên thẳng lầu. Anh khó hiểu nhìn theo cô thì tiểu công chúa đã chạy lại
\-Ba con mới về!!
\-Về rồi sao? Chơi với ngoại có vui không, hửm?
Vừa nói anh vừa bế bé đặt lên lòng. Phương Uyên gật gật rồi lại lắc lắc khiến anh bật cười
\-Con sao vậy?
\-Con vui vì được chơi với ngoại và cả với hai bác nữa. . .nhưng mà con không vui vì mẹ khóc!!
\-Mẹ khóc sao? Sao mẹ lại khóc nói ba nghe!!
\-Con không biết, lúc sáng tự nhiên ra khỏi nhà là mẹ đã khóc!! Lúc trưa con nói với mẹ là ba gọi nhưng mẹ bảo không cần bốc máy, lúc đó mắt mẹ cũng đã đỏ lên. . .
Anh nhíu mày, trưa nay anh đã gọi cho cô để hỏi cô đã ăn chưa nhưng lại không có người bốc máy, anh nghĩ là cô lâu quá không về nhà nên vui vẻ mà quăng điện thoại đâu đó, đành gọi điện hỏi ông Lại rồi mới an tâm. Nhưng bây giờ lại vỡ ra là cô không bắt máy. . .anh thở dài suy nghĩ lí do cô khóc liền bị Phương Uyên chọt chọt bằng kẹo bông gòn vào má
\-Ba à, ba mang kẹo lên phòng dỗ mẹ đi!! Con nghĩ là mẹ giận ba. . .
\-Cảm ơn con, bây giờ thì lên phòng đánh răng rồi đi ngủ!!
\-Vâng!!
Bé chạy lên lầu, anh vẫn ngồi đó suy nghĩ thì nhớ tới chuyện sáng nay. . .anh cũng rất bực bội cô gái ấy mà nhích ra xa nhưng cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-quan-ca-cuoc-doi/1981868/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.