Trúc Thanh bước vào, đưa mắt nhìn quanh rồi tiến lại phía cô
-Xin lỗi để cô chờ lâu rồi!!
-Không sao, là tôi tới sớm thôi.
Cả hai gọi món xong rồi nhìn nhau. Trinh Trinh mở lời
-Chắc hẳn Trịnh tiểu thư biết Gia Minh đang ở Lại Gia chúng tôi?
Trúc Thanh gật đầu nhúp ngụm nước, dáng vẻ thật không giống với khi ở Lại Thị. Điềm tĩnh có chút gì đó kiêu ngạo phù hợp với dáng vẻ của một tiểu thư vốn có
-Trinh Thị ngừng việc cạnh tranh với Lại Thị đâu thể không có lí do. Hơn hết Trịnh Gia chúng tôi rất biết ơn Lại Gia nhưng vẫn chưa có cơ hội để nói lời cảm ơn!!
-Tại sao?
-Cô muốn hỏi về cái gì?
-Tại sao lại từ bỏ anh ấy? Để rồi bây giờ lại muốn anh ấy quay trở về?
Nhân viên mang thức ăn tới, cả hai im lặng rồi gật đầu cho người nhân viên lui đi. Trúc Thanh nhìn xa xăm
-Dài lắm, tôi cũng chỉ nghe qua ba mẹ tôi nói chuyện chứ cũng không rõ thật hư. Nhưng tôi chắc chắn họ thương anh ấy rất nhiều!!
Trinh Trinh cười nhạt
-Thương tới mức vứt bỏ con ruột của mình đi sao?
-Đừng nói lung tung, cô không phải ba mẹ tôi thì làm sao cô hiểu? Họ cũng đang sống dằn vặt chính mình trong suốt 28 năm qua đấy thôi!!
-Vậy nói đi, tại sao?
-28 năm về trước, ba mẹ tôi cũng chỉ là người bình thường. Họ không có tiền đồ, không có vị thế. Mang thai anh tôi chính là ngoài ý muốn. Họ cũng mong muốn làm giàu như bao người khác nên đã dốc hết tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-quan-ca-cuoc-doi/150671/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.