Hôm nay là ngày cô đi du học. Thời gian thì không thể xác định được rằng khi nào cô sẽ trở về, có lẽ là khi cô đã quên được anh. Kéo chiếc va li nặng ***** xuống nhà, cô cảm thán nhìn lại căn biệt thự rồi quay qua ba mẹ
-Con sẽ nhớ hai người!!
-Lớn rồi, cũng có lúc con phải xa ba mẹ!! Phải thật trưởng thành nha con gái!!
Cô khẽ cười gật đầu
-Hôm nay hai người không đi làm sao?
-Sao lại đi làm được chứ, tụi ta còn phải đưa cục vàng ra sân bay nữa!!
Cô như muốn khóc thật rồi, đảo mắt qua anh rồi khẽ lên tiếng
-Cảm ơn anh, người đã chăm sóc em từ nhỏ tới bây giờ. . .
-Tiểu thư không cần bận tâm đâu, trách nhiệm của tôi thôi!
Cô gật đầu thả lỏng cơ thể rồi cùng mọi người xuống gara. Cả một chặng đường dài từ Lại Gia đến sân bay, không khí có chút căng thẳng, không một ai lên tiếng. Bà Lại nhìn cô phá tan cái không khí ngột ngạt này
-Anh Hai con nó có việc bận trên công ty, con đừng buồn nhé!!
-Con biết mà mẹ, ảnh đã nói với con vào hôm qua. Con không sao, ảnh cũng hứa sẽ qua thăm con thường xuyên!!
Cô đánh ánh mắt qua phía anh. Gia Minh vẫn im lặng nhìn phía trước, ánh mắt cô rũ xuống rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tới sân bay, cô cúi chào ba mẹ và anh
-Ba mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe đấy!!
-Được rồi, ba mẹ biết. Vào trong đi con!!
Cô gật đầu bước vào phòng chờ, một cái ngoáy đầu nhìn lại cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-quan-ca-cuoc-doi/150663/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.