Ăn qua loa một cái bánh, Minh Viễn lấy ra thuốc và chuẩn bị uống.
Đúng lúc này một người đàn ông cũng bước vào nhà vệ sinh.
Cậu biết ông ta, ánh mắt ông ta nhìn cậu lúc cậu bưng rượu rất trần trụi và dâm dật.
Cậu biết ông ấy đánh chủ ý về phía mình.
Đã vậy, ông ta mặc đồ rất sang trọng, hẳn là khách, thế nên càng không thể nào bước chân vào nhà vệ sinh nội bộ của nhân viên được.
Cảm thấy không ổn, Minh Viễn vội vàng uống hết thuốc và chuẩn bị bước ra ngoài.
Nhưng khi cậu mở cửa, nó lại bị khoá và không hề nhún nhích.
Siết chặt chai nước trong tay, bàn tay phải bí mật kéo ra sau lưng một chút sau đó cậu quay đầu.
Người kia vẫn đứng dửng dưng, đang thong thả soi gương, dáng vẻ giống như mình nắm chắc mọi thứ.
Ngũ quan ông ấy cũng khá thanh lịch và đẹp mắt, chỉ là trong đôi mắt đen láy có chứa thứ gì đục đục khiến người khác khó chịu.
“Chào ngài” Minh Viễn giữ bình tĩnh rồi nói lời chào, thái độ cứng rắn.
Người kia tựa như bất ngờ, nhìn cậu, đôi mắt cong lên.
“Chào cậu”
Hai người cứ thế đứng nhìn nhau.
Minh Viễn cảm nhận được sự soi xét từ đối phương, từ đầu tới chân, giống như đánh giá miếng bánh.
Cậu cũng nhìn ông ta, đôi mắt nghiêm túc, âm lãnh.
Ông ta từng bước tiến tới, cao hơn cậu không nhiều nhưng khí chất của ông ta khiên cậu buồn nôn.
Minh Viễn không tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-nho/3728418/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.