“Ha ha ha! Lễ tình nhân gì chứ? Cách! Một mình tôi cũng có thể rất khá! Cách!” Lương Hữu Thừa cười như điên, nện bước càng loạn.
“Lương tiểu tử, ngươi đi hảo, không cần té ngã!” Triển Dật vẻ mặt không tình nguyện đỡ hắn, vừa đi vừa nói.
”Đúng vậy a! Hữu Thừa, cậu uống say, đi cẩn thận.” Dương Bái Trừng đỡ bên kia của hắn, lo lắng nói.
“Tôi say? Làm sao có thể? Tôi chính là tửu quốc anh hùng mà! Cách! Hôm nay chỉ là chuyện nhỏ(chém chém),cách!” Lương Hữu Thừa càn rỡ địa nói xong.
“Thật là, bữa tối lễ tình nhân bị hắn phá hư rồi, còn muốn đỡ con ma men hắn về nhà, ta đã chọc ai ghẹo ai a?” Triển Dật lại bất mãn lẩm bẩm.
“Được rồi! hôm nay tâm tình cậu ấy không tốt, thân là bạn tốt của hắn, chúng ta càng hẳn là bồi ở bên cạnh hắn a!” Dương Bái Trừng thay Lương Hữu Thừa nói chuyện.
“Bái Trừng, em chính là đối Lương tiểu tử quá tốt, mới có thể để hắn muốn làm gì thì làm!”
“Bạn bè gặp nạn, vốn nên động thân tương trợ a!”
“Anh cùng Hữu Thừa, rốt cuộc ai quan trọng hơn?” Triển Dật dừng bước lại, nổi ghen hỏi.
“… Anh hỏi vấn đề này vào lúc này làm gì?” Đối với Triển Dật bọc phát tính trẻ con, Dương Bái Trừng cảm thấy có chút tức giận.
“Vô nghĩa! Đương nhiên là tôi quan trọng a! Cách!” Lương Hữu Thừa đã không rõ tình huống lắm nói xong.
Nhưng mà cũng bởi vì con ma men Lương Hữu Thừa không lòng dạ nào đã say còn nói nhảm, làm cho tình thế khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia-kha-hai-tinh/1354639/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.