Chương trước
Chương sau
"Anh muốn dùng thứ này để ám sát nguyên soái?"

Người đàn ông đeo chiếc mặt nạ trắng đen dùng mũi giày gẩy nhẹ viên đạn đang nằm trên mặt đất. Loại đạn bình thường có thể tổn thương được phản diện?

Cả người Trương Bình run rẩy, mắt hướng về phía người đang đứng trước mặt mình.

Nhân lúc người nọ đang thất thần, anh liền sử dụng năng lực để chạy trốn.

Anh đã uống máu nên thực lực trở nên mạnh hơn rất nhiều, sức mạnh này so với cấm kỵ giả bị mất khống chế còn mạnh hơn.

Trương Bình dừng lại ở cái cây nào đó, nín thở cách hoảng sợ, nắm chặt cây súng trong tay, lợi dụng lá cây để che giấu thân thể.

Cảm giác cái chết đến gần khiến chân tay người nọ đều phát run một cách vô thức.

Con quái vật kia là như thế nào?!!

"Anh có thể nói cho tôi cách anh làm nguyên soái bị thương được không?" Một âm thanh lạnh lẽo truyền thẳng vào tai.

Thân thể Trương Bình cứng lại trong nhấy mắt.

Người mang mặt nạ không biết từ khi nào đã ngồi bên cạnh hắn.

"Trừ chú Tứ ra tôi sẽ không kể cho ai đâu."

Âm thanh như mấy người bạn thân muốn chia sẻ bí mật cho nhau, rất tốt rất thân thiện.

Nhưng ở cái thời điểm sắp chết thế này thì cái âm thanh kiểu này giống đòi mạng nhiều hơn.

"Tôi có chết cũng không nói."

Trương Bình luôn biết rằng bản thân không sống được bao lâu nữa, ngay lúc uống máu thì anh đã xác định trước cái chết của mình rồi.

Cái tên che mặt trước mặt chắc chắn là cùng một giuộc với Tần Thích, cho dù có bị lột da róc xương thì anh cũng không nói bất cứ thông tin gì.

Trong đôi mắt đỏ tươi tràn ngập sự hận thù, Trương Bình lập tức rút thanh chủy thủ bên hông ra để tự sát.

Nhưng lúc này thân thể người đối diện liền cứng đờ.

"Anh đừng làm hành động đó chứ."

Thanh niên hơi nghiêng đầu của mình, chùm tóc đan rết theo đó mà rũ xuống, giọng nói mang theo vài phần mê hoặc.

"Nói cho tôi mục đích của anh đi."

Trương Bình lập tức cứng người.

Anh giống như bị mất khống chế vậy, miệng thở hồng hộc cố phát ra âm thanh.

Anh muốn dùng sức tay để bóp cổ chính mình, nhưng vẫn không thay đổi được điều gì.

Anh đã nghe được lời khai của chính mình trong vô vọng:

"Thịnh Thành muốn tôi giết Victoria."

Giết Victoria?

Á Tiêu trong nháy mắt hiểu được mọi chuyện, cậu gật đầu vài cái.

"Thì ra là như thế."

Trương Bình không thể tin được chính bản thân lại nói ra những từ ngữ đó. Ngay sau đó anh liền lấy lại được quyền khống chế cơ thể.

"Được rồi!"

Điều cần biết cũng biết rồi, Á Tiêu cũng không quan tâm anh ta có muốn tự sát hay không, cậu vừa hiền lành vừa tri kỷ nói.

"Nếu anh vẫn muốn chết tiếp thì cứ tự nhiên, tôi không làm phiền nữa đâu."

Sau đó Á Tiêu nghiêm túc nói: "À. Nhưng mà anh không được phép làm hại Victoria."

Bây giờ thanh niên đối diện lại vui vẻ cười nói với anh, trước đó và bây giờ như là hai người khác nhau.

Trương Bình nghĩ tới cảnh tượng bị mất khống chế thân thể lúc nãy, lúc này mới nhận ra có lẽ người trước mặt không phải người bình thường hoặc thậm chí không phải là người..

Tiềm thức giờ chỉ còn một chữ 'chạy'.

Nhưng chưa kịp hành động gì thì làn da anh bắt đầu cứng lại.

Máu trong người chảy ngược với tốc độ không tưởng, cơn đau cực hạn quét qua toàn bộ thân thể.

Hai mắt Trương Bình trợn lên, đôi mắt hiện lên ánh tuyệt vọng, anh không thể tin được vậy mà..

Yết hầu Trương Bình nhúc nhích, hỗn hợp máu và nước từ hốc mắt chảy xuống không ngừng.

Dưới ánh mắt tò mò của Á Tiêu, đối phương phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Trong chớp mắt cả người nổ tung, máu đi theo các nhánh cây rồi nhỏ giọt xuống dưới đất.

Á Tiêu: Úi!

Hệ thống vừa online liền thấy cảnh này: ...

Ôi cái mạng già này!!!

Ngay khi tiếng thét kêu lên cũng là lúc Sauron chạy tới sân sau.

Con ngươi anh co lại, ánh mắt chuyển từ đống máu tươi trên mặt đất tới bóng đen lóe lên trên thân cây.

Sauron nhanh chóng đuổi theo, nhưng khi tới ngoài sân thì không còn tung tích gì nữa, đôi mắt trong chiếc mặt nạ lộ ra vài phần nghi ngờ.

Nếu không lầm, người vừa nãy có một đôi cánh và một cái đuôi...

Các quân nhân thuộc lực lượng bảo an cũng chạy lại đây.

Nhìn đến cái cây nhiễm máu, khuôn mặt đội trưởng đội hộ vệ liền trở nên nhăn nhó, nhưng vẫn bình tĩnh xử lý hiện trường.

Thấy Sauron đang đứng ngoài sân, phó đội liền báo cáo kết quả thu được từ hiện trường.

"Báo cáo, xác chết đầy máu kia là thi thể nhân loại, cách chết giống với Clay ở trong hội trường, tình hình trước mắt vẫn đang thu thập thêm vật mẫu."

Sauron ừ một tiếng sau đó nói thêm: "Bên phía nguyên soái tôi sẽ tự đi báo cáo, bên này ta giao cho các anh."

"Vâng!"

Trong khi đó, Á Tiêu đã trở lại phòng vệ sinh lầu hai. Thẻ trải nghiệm ác ma cao cấp cũng hết hạn.

Thân hình người đàn ông liền biến về dáng vẻ một thanh niên trắng trẻo xinh xắn, tóc cũng ngắn trở lại. Cậu cúi xuống chỉnh lại chiếc áo bành tô.

Vừa nãy biến hình cậu mặc quần tây trắng áo sơ mi trắng, còn bây giờ thì mặc chiếc áo bành tô yêu thích.

【Ký chủ, hình như Sauron đã thấy cậu rồi.】Hệ thống có chút hoảng loạn.

【Chú đừng lo, không có việc gì đâu.】

Ban đầu Á Tiêu lo lắng bản thân bị người ta phát hiện nên mới sử dụng thẻ trải nghiệm, dùng rồi thì cậu còn lo làm gì nữa.

【Chú Tứ ơi cho con hỏi, Clay trong hội trường cũng chết rồi ạ?】

【Đúng vậy!!】

Hệ thống nhớ tới thì cảm thấy có chút ghê tởm.

【Là do Thịnh Thành gây ra, tên đó thấy kế hoạch thất bại liền giết luôn hai thuộc hạ.】

So với việc này cậu càng để ý tại sao Thịnh Thành lại muốn ám sát Tần Thích hơn.

Dù sao, trong cốt truyện người đó luôn căm hận Tần Thích. Muốn báo thù.

Nhưng chỉ là giả mà thôi, tên đó không có mối quan hệ nhân quả hận thù với Tần Thích nhiều như vậy.

Nếu không lầm, nguyên nhân đằng sau hành động của Thịnh Thành không hề đơn giản.

Nhưng thôi, chỉ cần không làm hại Tần Thích là được, còn lại cậu mặc kệ. Á Tiêu vừa nghĩ vừa trở lại trung tâm bữa tiệc.

Bữa tiệc bên này vẫn đang hỗn loạn.

Lúc Á Tiêu đi vào thì cậu liền trưng ra bộ mặt bé không biết gì hết, sau đó đi tìm Meister.

Tìm thấy Meister, Á Tiêu khá an tâm nhưng vẫn có một chút nghi vấn, anh giải thích lại sự việc vừa nãy một lần sau đó liền hỏi Á Tiêu.

"Cậu đi đâu cả nửa ngày vậy?"

"Lúc đầu tôi định đi toilet á nhưng không may ngã một cái, quần áo liền bị dính vài vết bẩn." Á Tiêu nói tới đây thì khuôn mặt có một chút xấu hổ, sau đó chỉ về bên hông của mình nơi đó vẫn còn hơi ướt.

Đã diễn thì phải diễn trọn bộ đầy đủ chi tiết, nên là nếu Meister có mở camera để xác nhận thì sẽ thấy cậu bị ngã 'thật'.

Nghe lời giải thích của Á Tiêu xong, Meister không để ý nữa, anh gật đầu :" Bây giờ cậu đi tìm Emily đi, bên nguyên còn có một chút việc chưa xử lý xong."

"Được."

Từ lúc cậu trở lại yến hội không nhìn thấy Tần Thích là cũng biết anh ta có rất nhiều việc phải xử lý rồi .

Đồng ý xong thì Á Tiêu có hỏi thêm một câu, " Anh có biết Thịnh Thành ở đâu không?"

"Anh ta hả?" Meister không chú ý lắm nhưng cũng biết quan hệ của Á Tiêu với Thịnh Thành nên cũng suy nghĩ lại một chút: " Chắc anh ta ở mấy chỗ tụ tập của quân nhân văn chức á, cậu tìm hắn có chuyện gì à?"

Ánh mắt Á Tiêu cong lên: "Đúng rồi, tôi muốn nhờ anh ta tìm giúp tôi một số tư liệu ấy mà."

****

Trong phòng họp, trên màn sáng đang chiếu lại một video ghi hình.

Gần hai mươi người cấp trung tướng trở lên đang ngồi xung qunh màn hình, bọn họ đều là những quân nhân quyền cao chức trọng trong căn cứ số 6, năng lực của mỗi người đều không phải dạng vừa, nhưng nếu ngồi ở bên cạnh cũng có thể cảm nhận được uy áp đang đề lên người bọn họ.

Nguyên soái căn cứ số 6 đang ngồi ở ghế chủ vị phía trên bọn họ.

" Có kẻ đã làm giả số liệu của camera theo dõi, nhưng bên kỹ thuật đã sửa số liệu trở về bình thường."

"Người chết là thiếu tá Trương Bình của tiểu đội số 7."

Sauron dừng một chút sau đó nói tiếp: " Nếu theo dõi quỹ đạo của Trương Bình với cách thức tử vong thì cũng xác định được Trương Bình và Clay có cùng một đích và đều bị kẻ đứng sau giết chết."

Sauron vừa nói vừa đem ảnh hiện trường cái chết của hai người chiếu lên màn hình.

Dưới đất là bãi máu lồi lên những khối thịt nhiễm máu, nhìn qua thì không thể xác định được hình dạng hoàn chỉnh của thi thể, thậm chí còn khiến con người cảm thấy ghê tởm.

" Hai kẻ này là kẻ thù của căn cứ số 6."

Trong phòng họp yên tĩnh đến đáng sợ.

" Còn một điều nữa."

" Ở hiện trường tử vong của Trương Bình có sự xuất hiện người thứ hai."

Câu nói này lập tức hấp dẫn sự chú ý của các quân nhân trong phòng.

Sauron kết nối Camera mini giám sát trên người lên trên màn hình. Trên màn hình lập tức xuất hiện một hình ảnh.

" Những thông tin về người này được điều tra ra là, nam, tuổi tầm 24-28, cao khoảng 1m8 – 1m85, tóc dài tới eo đan kiểu con rết."

" Chúng tôi nghi rằng đối phương đang ở trong trạng thái dị hoá, hình dạng khi dị hoá là xuất hiện đuôi và cánh."

Các quân nhân nghe vậy liền thay đổi sắc mặt, trạng thái dị hoá? Vậy người đó là cấm kỵ giả? Cấm kỵ giả sắp mất khống chế?

Tần Thích nâng mắt nhìn về phía màn hình một cách bình tĩnh.

Trong bức ảnh mơ hồ chiếu ra hình ảnh một thân ảnh nam nhân gầy gò nhưng rắn chắc, đuôi tóc như con rết. Sau lưng là một đôi cánh dơi lớn và một chiếc đuôi nhiễm màu lam ở tiêm đuôi.

Bởi vì tốc độ di chuyển của đối phương khá cao, nên hình ảnh có một chút mơ hồ.

" Hành động ám sát của Trương Bình không thành công."

" Kết hợp với điểm này, chúng ta có thể suy đoán rằng, người nam nhân đã cản trở hành động của Trương Bình."

" Nhưng mục đích.. thì không biết."

Địch hay bạn không ai có thể chắc chắn được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.