Chương trước
Chương sau
Trương Nhất Phàm đột nhiên ý thức được, đây là một vấn đề rất kì lạ.

Đối phương bắt cóc cháu giái Mã Tạp La, không phải là vì tiền, chỉ vì một số thứ. Mấy thứ này là cái gì?

Lúc Trương Tuyết Phong liên lạc với các thành viên của tổ chức tia chớp, Trương Nhất Phàm đang phân tích toàn bộ tình hình.

Thứ mà bọn bắt cóc muốn, đến con trai của Mã Tạp La cũng không biết, chúng coi thứ này quan trọng như vậy, hơn cả tính mạng của cháu gái. Trương Nhất Phàm liền suy nghĩ cái thần bí phía sau này rốt cuộc là thứ gì.

Đổng Tiểu Phàm nói một câu:

- Có phải là thứ liên quan đến tàu sân bay không?

- Đúng! Đúng là nó. Không hổ là bà xã anh, hai chúng ta đúng là tâm đầu ý hợp

Trương Nhất Phàm bỗng xoay người, hưng phấn vì cái bí mật kinh thiên động địa này.

Hắn nắm lấy vai Đổng Tiểu Phàm:

- Có lẽ đối với chúng ta thứ này cũng rất quan trọng, Tiểu Phàm.

Đổng Tiểu Phàm gật đầu:

- Em biết anh đang tính toán cái gì.

Trương Nhất Phàm vỗ vào vai cô ấy:

- Người hiểu anh, chỉ có bà xã!

Đổng Tiểu Phàm bỏ tay của hắn ra:

- Đừng nằm mơ nữa, nếu đã có người bắt cóc cháu của gã, nếu như gã không chịu đưa ra, anh thấy có khả năng này không?

Trong lòng Trương Nhất Phàm tính toán, thứ này là thứ gì? Bản vè gia công của tàu sân bay? Hay là những văn kiện bí mật khác? Một câu nói của Đổng Tiểu Phàm, đã khiến trong lòng hắn kinh ngạc.

Nếu đúng như những gì Đổng Tiểu Phàm nói, Mã Tạp La sẽ đưa thứ mà gã coi là quan trọng hơn cả tính mạng của mình ra không?

Trương Nhất Phàm gãi đầu, dù sao, đánh cược một phen đi.

Nếu trong tay gã thực sự có bản đồ gia công tàu sân bay, vậy thì đối với mình mà nói, chắc chắn là một tin tức đáng vui mừng. Sau này khi cải tạo lại tàu sân bay, có thể có một tác dụng nhất định nào đó.

Nghĩ đến đây, Trương Nhất Phàm đột nhiên nhận ra một vấn đề hết sức nghiêm trọng, thân phận của đối phương?

Người Mỹ? tại sao người Mỹ lại bắt cóc cháu gái của Mã Tạp La? Con tàu sân bay cũ đáng bỏ đi này, đối với bọn họ mà nói, chẳng có tác dụng gì.

Đột nhiên, Trương Nhất Phàm vỗ mạnh lên đùi mình:

- Đúng, chắc chắn là như vậy, chắc chắn không sai!

Đổng Tiểu Phàm bị hắn làm cho giật bắn cả mình:

- Lại sao nữa thế?

Trương Nhất Phàm hạ giọng:

- Anh đoán nhất định là tài liệu rất quan trọng, có thể là bàn đồ gia công của tàu sân bay. Còn có tư liệu liên quan đến phương diện chế tạo, người Mỹ được biết con tàu này cuối cùng đã rơi vào trong taycu người Trung Quốc, bọn họ quyết định hủy diệt nó. Cho nên không tiếc bắt cóc cháu gái Mã Tạp La để đạt được mục đích của mình.

- Phân tích rất hợp lý,chỉ đáng tiếc đây là suy đoán của anh, không có căn cứ. Anh phải suy nghĩ kĩ, có nên cho tổ chức tia chớp ra quân hay không, đối phủ là…

- Anh biết! không vào hang cọp, sao bắt được cọp con!

Lúc này Trương Nhất Phàm trở nên vô cùng trầm tĩnh, bình tĩnh!

Trương Tuyết Phong gọi điện thoại đến:

- Báo cáo thủ trưởng, tổ chức tia chớp đã tập hợp xong!

- Lập tức hành động, cần phải tìm được cháu gái của Mã Tạp La!

Lúc nãy ở nhà Mã Tạp La, Trương Tuyết Phong trong lúc vô tình đã nhìn thấy bức ảnh bắt mắt được treo trên tường. Đó là bức ảnh cả gia đình hạnh phúc, có cháu gái Lệ Na của Mã Tạp La. Dựa vào trí nhớ tuyệt vời của Trương Tuyết Phong, đã miêu tả một lần với tám thành viên của tổ chức tia chớp một cách nhanh chóng.

Hơn nữa đội ngũ vệ sĩ của Đổng Tiểu Phàm, ngoài hai cô vệ sĩ ở lại bảo vệ ra, những người khác đã xông lên. Bốn mươi người lập thành ba đội nhỏ, lập tức triển khai hành động.

Nếu bọn bắt cóc đến từ Mỹ, Trương Nhất Phàm đoán rất có thể là người của cia, trong bốn tổ chức tình báo lớn trên thế giới, trong đó có cục tình báo của Mỹ. Đây là lần đầu tiên trong lịch sử, tổ chức tia chớp gặp phải đối thủ mạnh như vậy. Do đó, Đổng Tiểu Phàm nhắc nhở hắn, phải cân nhắc kỹ rồi mới hành động.

Nhưng mà Trương Nhất Phàm đã đánh cược một trận, vì muốn an toàn, hắn không dặn dò một câu:

- Nhất định phải đảm bảo sự an toàn cho bản thân.s

Trương Tuyết Phong đương nhiên cũng hiểu ý của ông chủ, dẫu sao đối phương cũng là người của cục tình báo, những người này đều không dễ đối phó. Trong những tổ đặc công này, tổ đặc công của phương Tây và phương Đông về căn bản cách tấn công khác nhau.

Người phương Đông giỏi đánh gần, bởi vì bọn họ đều có thân thủ tốt và thân thể khỏe mạnh. Võ của người Trung Quốc thì nổi tiếng trên thế giới, người phương Tây muốn cũng không được. Tuy rằng mấy năm gần đây, người phương Tây cũng học võ Trung Quốc, nhưng mà bọn họ vẫn kém người phương đông một bậc.

Đương nhiên đây chỉ là tình hình phổ biến, ở giữa cũng có ngoại lệ, có một vài thiên tài người phương Tây, cũng có thân thủ rất tốt. giống như hai nữ sát thủ bên cạnh George mà Trương Nhất Phàm từng gặp, bọn họ có thể ra tay giết người hàng loạt.

Đặc công của cục tình báo của Mỹ, cũng là những người tinh anh có tiếng, đội đặc công hạng nhất trên thế giới, lần này tổ chức tia chớp đối phó với bọn họ, thắng bại khó định liệu được.

Đặc công của phương Tây cũng có ưu điểm, bọn họ giỏi dùng súng, những người này được huấn luyện từ trong những doanh trại Mã Tạp La quỷ, ai nấy cũng có tài bắn súng điêu luyện, toàn là thiện xạ, nhắm mắt vào cũng có thể bắn trúng mục tiêu.

Cùng với sự tiến bộ trong những năm trở lại đây, Đông Tây đều có ưu điểm của mình, điều này đã bồi dưỡng ra những đặc công có thân thủ và tài bắn súng cao cấp.

Trương Tuyết Phong từng đi bộ đội, cũng từng qua lại với những người này, nhưng không phải ra mặt chém giết, mà là trong công chúng, đảm nhiệm công việc cảnh vệ, cảm nhận được sát khí đến từ cơ thể bọn họ.

Ở tòa nhà cao đối diện với nhà Mã Tạp La không xa, có cất giấu mấy tên đặc công của cia. Trong đó có một gã da trắng, ngồi trên ghế, một tay vuốt mũi, ánh mắt nhìn vào Lệ Na đang bị trói chặt.

Cô gái này vô tội, thật không may đã trở thành mục tiêu của bọn họ.

Y biết cô gái này vô tội, tuy nhiên vì lợi ích, bọn họ chưa từng suy xét đến cảm nhận. Là một đặc công lạnh lùng, mục tiêu chỉ có một, hoàn thành nhiệm vụ.

Một gã đặc công da đen đi đến:

- Xếp, chúng tôi đã tìm tất cả mọi nơi, đều không tìm thấy thứ mà chúng ta cần.

Tên da trắng không nói gì, tên da đen tiếp tục nói:

- Tôi nghi ngờ cái tư liệu này có thự sự tồn tại hay không? Chẳng phải đã bị cục tình báo của Liên Xô cướp lại rồi sao?

Tên da trắng nhìn đồng hồ, không lên tiếng.

Lại một tên đặc công da đen đi vào:

- Xếp, gã Mã Tạp La đã nhập viện rồi, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?

- Nhất định phải tìm được tư liệu, hành động, xử lý gã Mã Tạp La ngoan cố này đi! Chỉ cần lão chết, bí mật này sẽ mất đi vĩnh viễn.

Ba người đang bàn bạc, điện thoại kêu lên, tên đội trưởng da trắng nhận điện thoại, chỉ nghe thấy nói:

- Nghẹn chết, nghẹn chết

Nhận được điện thoại, y tuyên bố:

- Lệnh của quan trên, nhất định phải tìm được tư liệu đó, nhất định không để lọt vào tay của người Trung Quốc.

Mấy người cùng nói:

- Nghẹn chết

Đội trưởng da trắng xua tay:

- Lập tức hành động.

Một trận gián điệp đã bắt đầu, mười mấy tên đặc công trong cục tình báo, đang ẩn nấp ở ba tòa nhà, chuẩn bị thực hiện kế hoạch mới. Trong lúc này, đặc công của tòa nhà đối diện báo cáo:

- Có mấy người Trung Quốc ở trong tầm mắt, đang tiến vào mục tiêu số một.

Một tòa nhà khác cũng đồng thời phát ra tín hiệu:

- Phát hiện ra thêm mấy tên Trung Quốc, đang tiến gần đến hướng số hai.

- Hướng thứ ba cũng có mấy tên Trung Quốc xuất hiện, đang áp sát vị trí của mục tiêu.

- Lũ đáng chết….

Đội trưởng đặc công da trắng miết điếu thuốc lá trong tay:

- Người Trung Quốc đến từ đâu mà nhiều vậy, bọn chúng muốn làm gì?

- Trước mắt hướng đi vẫn chưa rõ ràng, bọn họ đã tiến vào tòa nhà.

- Không xong rồi, mất tín hiệu, mất tín hiệu của mục tiêu.

- Nguy rồi, ở đây chúng tôi cũng bị mất tín hiệu, mục tiêu mất tích.

Lần lượt nhận được báo cáo, đội trưởng đặc công da trắng liền mắng một câu:

- Fuck!

- Lập tức truy tìm, làm rõ mục đích của bọn họ.

Tên đội trưởng da trắng này, đột nhiên ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề:

- Không xong rồi, bọn chúng là đặc công trung quốc, mọi người đề cao cảnh giác.

Tên da đen khác giơ súng lên, nhắm những người dưới lầu thông qua vũ khí:

- Đến hay lắm! Bọn đặc công Trung Quốc.

Thấy tên tiểu tử này đang chuẩn bị nổ súng, đội trưởng da trắng vỗ vai:

- Khốn kiếp, mày định gọi người của cục tình báo Nga đến đây đấy hả?

Tên kia liền thu súng lại, thông qua một chiếc dao găm chuyên dụng trong quân sự:

- Vậy dùng cái này,tôi muốn đối phó với bọn phương Đông thế này là đủ rồi!

Lúc này, ở một góc khác trong thành phố, mấy người đặc công của Nga, đang dùng kính viễn vọng bội số lớn quan sát tất cả:

- Báo cáo số một, bốn mươi tên Trung Quốc đã đi vào ba tòa nhà, có thể bọn họ chính là nhân viên đặc công vũ trang của Trung Quốc! Xin chỉ thị!

Chuẩn bị tốt bánh mỳ và sữa, đây là một trận chiến lớn!

- Rõ! Over!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.