Chương trước
Chương sau
Liễu Hồng cự nự một lúc:

- Đừng đùa nữa, đang lau người cho anh đấy.

Trương Nhất Phàm nằm đó, ôm eo cô:

- Anh không say, em đừng nghe bọn họ nói vớ vẩn.

- Còn không say, đứng còn đứng không vững nữa là.

Liễu Hồng lau mặt hắn, Trương Nhất Phàm liền véo eo cô một cái bảo:

- Anh không say thật mà, không tin em xem đi.

- Xem gì? Lần nào anh uống say rồi chẳng bảo anh không say?

Liễu Hồng đang định ngồi dậy, Trương Nhất Phàm kéo cô, kéo người cô đặt vào giữa đùi hắn, nó rất cứng, cứng hơn thường ngày nhiều.

Có thể là do uống rượu, nên khá hưng phấn, cầm trong tay giống như gậy thép vậy. Mặt Liễu Hồng đỏ lên, lập tức đứng lên, Trương Nhất Phàm nằm đó cười thầm:

- Thế nào? Tin chưa?

Liễu Hồng nói:

- Trên người anh ngoài chỗ đó cứng ra còn lại đều mềm như bún.

Câu này nói quá đúng. Uống hơn nửa lít rượu mà không bất tỉnh nhân sự. Trương Nhất Phàm thầm nghĩ tửu lượng của mình lại tiến bộ rồi. Nếu là thường ngày, uống tầm nửa lít đã gục rồi, làm gì còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện này nữa.

Hôm nay uống tầm hơn nửa lít nhưng đầu óc Trương Nhất Phàm hoàn toàn tỉnh tảo, chỉ là thân thể thì mềm nhũn thôi.

Thực ra đây là một kiểu tác dụng tâm lý. Có thể là do hắn đang so tài với Tống Hạo Thiên, lại thêm Lý Hồng cũng ở đó. Tinh thần chống đỡ, đó là nguyên nhân mà đầu óc hắn vẫn được duy trì ở trạng thái tỉnh táo.

Có câu, say rượu thì trong lòng rõ nhất, quả không sai. Trương Nhất Phàm tin rằng mình say rồi, đến đi còn không xong, nhưng hắn vẫn có thể uống tiếp, hiện tượng phát huy tác dụng hơn mức bình thường này rất hiếm gặp.

Đàn ông là vậy, cơm no rượu say tự nhiên sẽ nghĩ đến chuyện đó.

Nhất là khi nhìn thấy Liễu Hồng xinh đẹp khêu gợi như thế kia, hắn nghĩ mãi không ra. Ngày trước khi Liễu Hồng còn ở thị trấn Liễu Thủy, ngực cô căng lên là do đang có sữa, giờ đã nhiều năm thế rồi mà nó không những không nhỏ đi mà còn đàn hồi hơn.

Thực ra hiện tượng này rất bình thường, phụ nữ sau khi sinh con sáu tháng một năm, cơ thể sẽ hồi phục như cũ, làm cho phần da dẻ bị căng ra đều trở về trạng thái cũ, nhưng mức độ hồi phục cần phải xem thể chất của mỗi người thế nào. Có người sau khi sinh con xong không bao giờ trở về trạng thái trước khi sinh được, mà ngày càng béo, càng xồ ra. Có người khả năng tự khôi phục của bản thân cực tốt. Đương nhiên, những phụ nữ có điều kiện một chút sẽ nhờ vào các phương pháp luyện tập và làm đẹp để duy trì thân hình thon thả cuốn hút của mình.

Bởi vậy khi hắn nhìn thấy động tác cúi người của Liễu Hồng vừa nãy thì phần dưới của hắn liền có phản ứng.

Trương Nhất Phàm nói:

- Đỡ anh dậy, anh cần đi vệ sinh.

Liễu Hồng vắt cái khăn lên sô pha, nghiêng người đỡ hắn dậy, Trương Nhất Phàm nhìn thấy khe rãnh sâu ở ngực cô nói:

- Anh bảo này Liễu Hồng, có phải em giấu anh đi nâng ngực không?

Liễu Hồng tức chết đi, đặt tay hắn lên vai mình, dùng hết sức mình đỡ hắn dậy:

- Còn nói nữa, anh không say, thế tự đi vài bước xem nào?

Trương Nhất Phàm nói:

- Anh hỏi em chuyện nghiêm chỉnh cơ mà

Liễu Hồng cắn răng:

- Có nâng hay không anh còn không rõ à? Nếu mà nâng thật thì đã sớm bị anh bóp nát rồi.

Trương Nhất Phàm liền nhớ tới một câu chuyện cười:

- Cái này cũng đúng. Trước kia nghe người ta nói, có một diễn viên tạp kỹ, đang diễn vở mỹ nhân và rắn. Lúc cô ta là con rắn kia hôn nhau thân mật, không ngờ con rắn đột nhiên nổi điên, cắn vào ngực cô một cái. Em đoán xem thế nào?

Liễu Hồng đỏ mặt:

- Câu chuyện của mấy trăm năm trước, chẳng có gì là mới mẻ cả.

Nhìn thấy ánh mắt long lanh, rất dê của Trương Nhất Phàm đang nhìn ngực mình, Liễu Hồng nói:

- Nếu không anh thử cắn một cái xem có bị độc chết không?

Trương Nhất Phàm cười ha hả:

- Đang có ý này.

Sau đó, tay hắn chiếm hữu ngực Liễu Hồng một cách không quy củ gì cả, mà lại còn xâm phạm từ cổ áo hình tam giác xuống, tay hắn nắm ngực cô, rất nhanh chóng chạm vào viên mã não kia.

Trương Nhất Phàm thích nghịch những trò quái đản với viên mã não ấy, cảm giác rất thoải mái. Liễu Hồng bị hắn miết đến nỗi cảm thấy buồn bực, nhưng lại không dám bỏ hắn ra:

- Không nghịch nữa, anh không phải là muốn đi vệ sinh à?

Vào phòng vệ sinh, Trương Nhất Phàm đứng trước bồn cầu, Liễu Hồng kéo khóa quần cho hắn, hung khí kia lập tức băng ra, tay Liễu Hồng vô tình động vào nó liền cảm thấy sức nóng ở đấy.

Cô thu tay về ngay, Trương Nhất Phàm hét:

- Đừng nhúc nhích.

Liễu Hồng ngẩn ngường.

- Giữ nó giúp anh.

Bàn tay trắng nõn ngoan ngoãn của Liễu Hồng cầm lấy nó, nhìn thấy hai tay Trương Nhất Phàm bám vào tường, kéo sát đầu, trong lòng thầm nói:

Tên này hôm nay sao ý nhỉ? Là lạ.

Vừa nãy thì nghi ngờ ngực mình là đồ giả, giờ lại bắt mình cầm thứ này, thần kinh thế không biết?

Cô nhớ tới đoạn phim cấp 3 mới xem trên mạng không lâu, trong lòng Liễu Hồng lo lắng, không phải là cũng có sở thích thế này chứ?

Nghĩ đến đây, tay Liễu Hồng run run, Trương Nhất Phàm đứng mãi:

- Không đi được, em ra ngoài đi.

Lúc Liễu Hồng đi ra liền đột nhiên nhớ tới một chuyện, cô chạy ngay vào phòng ngủ.

Trên màn hình ti vi đang dừng lại ở hình ảnh một bộ phim người lớn. Đó là ảnh chiến đấu hưng phấn của một nam hai nữ. Liễu Hồng lập tức tắt ti vi, lấy đĩa VCD ra.

Cầm đĩa trên tay cô lại không biết giấu nó đi đâu cho kín thì tiếng Trương Nhất Phàm trong phòng vệ sinh vọng tới:

- Liễu Hồng? Liễu Hồng

Liễu Hồng vội quá tiện tay nhét luôn dưới gối:

- Đến đây, đến đây.

Lúc cô vào nhà tắm thì phát hiện Trương Nhất Phàm đã cởi sạch quần áo đang nằm trong bồn tắm rồi.

Tắm xong, Trương Nhất Phàm cảm thấy khá hơn nhiều. Lúc Liễu Hồng đi ra hắn đột nhiên cảm thấy khó chịu, nôn một trận. Sau khi nôn xong, lại tắm xong, giờ đã nhanh nhẹn hơn nhiều rồi.

Từ phòng tắm đi ra đã không cần Liễu Hồng phải đỡ nữa, tự hắn đi vào phòng ngủ.

Nằm trên cái giường thoải mái ở nhà Liễu Hồng, Trương Nhất Phàm châm điếu thuốc, điện thoại của Liễu Hồng vang lên, cô ra phòng khách nghe điện. Trương Nhất Phàm vô tình lôi được cái đĩa dưới gối ra.

Cái gì thế này?

Nhìn kỹ, còn có lông. Hai đứa con gái trông rất xinh, thằng con trai thì rất mạnh mẽ, nằm đó, cái đó chắc phải dài 3cm.

Trương Nhất Phàm nhíu mày, thật không ngờ Liễu Hồng xem cái này ở nhà? được đấy.

Đang nghĩ thì nghe thấy tiếng Liễu Hồng nói chuyện điện thoại:

- Chị Liễu Hồng, đồ đã nhận được chưa?

Liễu Hồng mặt đỏ tía tai:

- Cô định làm gì thế hả? Muốn hại chết tôi à?

Tiếng Hà Tiêu Tiêu cười khanh khách trong điện thoại:

- Đây là đồ châu Âu có muốn mua cũng không mua được đấy. Chị học đi. Em là vì muốn tốt cho chị. Giờ chỉ có mình chị ở bên anh Nhất Phàm. Em sợ lâu quá, anh ấy lại chán chị mà đi tìm người phụ nữ khác.

Liễu Hồng nhìn vào phòng ngủ, mặt đỏ lự, đột nhiên nhớ ra mình vừa nhét cái đĩa xuống dưới gối, hy vọng không bị Trương Nhất Phàm phát hiện, nếu không hắn lại nghĩ mình dâm đãng.

Đâu biết rằng Trương Nhất Phàm đã lấy được chiếc đĩa, đang nghiên cứu, bởi vì hắn phát hiện nó không giống với những đĩa phim cấp 3 thông thường, hình như là tài liệu gì đó. Liễu Hồng nói vào điện thoại:

- Không nói với cô nữa, nhàm chán.

Hà Tiêu Tiêu rất nhạy cảm, lập tức thấy được sự khác thường của Liễu Hồng:

- Chị Liễu Hồng, chị đừng học thứ này, rồi nhất thời không chịu nổi lại dùng nó với người đàn ông khác nhé.

Liễu Hồng tức quám mắng cô một câu:

- Đồ ni cô chết tiệt về đây rồi tôi sẽ cho cô biết tay.

Tắt điện thoại, cô vội vàng vào phòng thì nhìn thấy cái đĩa trên tay Trương Nhất Phàm. Liễu Hồng đã ngại lắm rồi, Trương Nhất Phàm còn giơ cái đĩa ra:

- Học cái này lúc nào thế định làm bác sỹ à?

Liễu Hồng ngượng ngùng, cướp cái đĩa lại rồi cúi mặt xuống.

Trương Nhất Phàm kéo cô lại:

- Anh biết chắc chắn là Hà Tiêu Tiêu lại giở trò rồi.

Những lời vừa rồi hắn đã nghe thấy hết. Liễu Hồng vẫn không nói gì, Trương Nhất Phàm ôm cô, chu môi bảo:

- Cho vào đi chúng ta cùng học.

Liễu Hồng ngượng ngùng nói:

- Bỏ đi.

- Sao lại không cần? Chúng ta không phải đang tích cực đề xướng học tập kinh nghiệm tiên tiến của nước ngoài sao. Đây cũng là kinh nghiệm tiên tiến. Đây là trong cuộc sống, sao lại không học?

Liễu Hồng khẽ cắn môi, vừa nãy cô đã xem gần hết cái đĩa này rồi, lúc nghe điện thoại của Trương Tuyết Phong bảo Trương Nhất Phàm say rượu.

Tên này đúng là chỉ suốt ngày say rượu thôi. Nhưng ở trên này chỉ có mình mình là có thể chăm sóc Trương Nhất Phàm thôi.

Hôm nay Liễu Hồng mặc váy đen ngắn và đi tất chân màu da, trông rất hấp dẫn. Lúc cô nghiêng mở đĩa ánh mắt Trương Nhất Phàm dừng lại ở vòng ba của cô.

Tất giấy màu da chân, bó chặt hai đùi, kéo mãi lên hẳn cái váy đen ngắn của cô. Trong đầu Trương Nhất Phàm đang nghĩ rút cuộc hôm nay cô đi tất hay là mặc tất quần?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.