Chương trước
Chương sau
Mùa đông ở tỉnh thành, thật ra cũng rất lạnh, gió Bắc gào thét, dường như bất cứ lúc nào cũng có tuyết rơi, đối với thành tích trong bộ máy của tỉnh Tương năm nay, Lý Thiên Trụ cảm thấy rất bất mãn. Đương nhiên, trong đó có thiệt hại do Sars.

Một trận thiên tai, dịch bệnh có thể khiến cho một khu vực, thậm chí là đả kích đến sự phát triển nền kinh tế và văn hóa của cả một quốc gia, nảy sinh sự thoái lui thậm chí là có tính chất huỷ diệt. Một trận dịch Sars kia, rõ ràng đã sinh ra tác dụng phụ đối với nền kinh tế và văn hóa chính trị cả quốc gia.

Nếu không phải mấy tháng dịch Sars, ông ta nghĩ hiện trạng của tỉnh Tương hẳn là phải tốt đẹp hơn, thật ra, nhờ có trợ giúp ngoài lề của Đổng Tiểu Phàm nên sự tấn công của Sars vào tỉnh Tương cũng không gây ảnh hưởng quá lớn.

Lý Thiên Trụ đang nghĩ, xem ra vẫn là do mình quá gấp gáp. So với địa phương khác, thiệt hại của Sars đối với tỉnh Tương xem như là đã rất nhẹ rồi .

Ngay tại cái đêm Trương Nhất Phàm vừa mới trở lại tỉnh thành.

Sơn trang suối nước nóng, trong bể tắm số 1 nơi chuyên biệt chuẩn bị cho thủ trưởng, khí nóng hôi hổi bốc lên xung quanh bể huyền ảo giống như nơi tiên cảnh. Người bước đi trong làn sương khói này, dường như đặt thân mình vào nơi Dao Trì bàn thần kỳ, hoặc lại như đang đi trong bức tranh, lộng lẫy.

Hai người đàn ông trung niên, đang ra sức xoa bóp thân người cho hai vị thủ trưởng. Trương Nhất Phàm nằm sấp ở đó, vẫn không nhúc nhích, trong căn phòng nhỏ bên cạnh, chính là Lý Thiên Trụ, tên đầu đàn đứng đầu tỉnh Tương, nhân vật số một trong Tỉnh ủy.

Những ngày mùa đông, Lý Thiên Trụ rất thích ngâm mình ở suối nước nóng, đây là lần đầu tiên Trương Nhất Phàm đơn độc một mình đi cùng ông ta. Trương Nhất Phàm vừa mới hoàn thành việc chỉnh đốn và cải cách doanh nghiệp nhà nước An Dương, trở về tỉnh không lâu, liền được Lý Thiên Trụ gọi mời đến đây.

Hắn không ngờ rằng hôm nay Lý Thiên Trụ lại cùng hắn ngâm suối, đến khi nhân viên mát xa mát xa gần xong, Lý Thiên Trụ phất tay cho nhân viên mát xa lập tức lặng lẽ lui ra ngoài.

Lý Thiên Trụ ngồi dậy, lấy khăn tắm quấn quanh hông, chậm rãi đi ra khỏi gian phòng nhỏ.

Trương Nhất Phàm đã đợi sẳn ở đó, đợi khi Lý Thiên Trụ xuống nước, hắn mới theo xuống bể tắm. Nước trong suối nước nóng nóng hôi hổi, tạo cho người ta một cảm giác thư giãn dễ chịu.

Nằm trong môi trường như vậy, một ý niệm thoáng qua trong đầu Trương Nhất Phàm, nếu như mình có thể có được một biệt thự tư nhân như vậy, trong biệt thự lại có một suối nước nóng thế này, thì thật là một việc hạnh phúc nhường nào.

Đáng tiếc, trên đảo Hawaii kia không có suối nước nóng, bể bơi thì có một cái. Vì thế, hắn liền nhớ tới những ngày ở bên Hà Tiêu Tiêu và Đổng Tiểu Phàm.

Sắp qua năm mới , các cô ấy sẽ về nước hay không?

Đang nghĩ tới việc này, thì Lý Thiên Trụ nói,

- Chuyến hành trình đến An Dương này, anh có thu hoạch khá nhỉ!

Trương Nhất Phàm không biết Lý Thiên Trụ có ý gì, thầm nghĩ chẳng lẽ anh ta không tán thành việc mình chỉnh đốn và cải cách nhà máy sắt thép An Dương? Cũng không đúng, nếu anh ta không tán đồng mà nói, Lý Hồng đương nhiên sẽ không thể nào chấp hành mệnh lệnh này .

Lúc Lý Hồng chấp hành mệnh lệnh, khẳng định là phải được Lý Thiên Trụ cho phép. Ông ta nói như vậy, lại là có ý gì? Không phải là ám chỉ ta có khả năng bài trừ kẻ đối lập chứ?

Nói thật ra là Trương Nhất Phàm nhìn không vừa mắt Quách Vạn Niên, một cái mát Phó chủ tịch tỉnh lâu đời, đối với mình cứ châm chọc khiêu khích , bất cứ ai thấy cũng không thoải mái. Hắn cũng thừa nhận tiến hành ở An Dương là hắn cố ý chỉnh đốn nhà máy sắt thép một chút, nhưng hắn thật không ngờ hiện trạng nhà máy sắt thép lại tham ô mục nát đến mức này, vì thế hắn đã không nhịn nổi .

Lại một lần nữa phải nhanh gọn, dứt khoát cắt bỏ cái khối u ác tính này. Theo tiến triển của công tác thẩm tra, Trương Tuyết Phong và Đằng Phi ở nhà máy sắt thép An Dương, vạch trần một bức màn đen khiến người ta phải kinh ngạc. Bắt đầu từ lúc ấy, Trương Nhất Phàm đã biết việc này không còn cách nào khác để thu tay lại .

Nếu nói theo bố cục lúc đầu, chỉ là vì đả kích một chút sự kiêu ngạo và bất phục của Quách Vạn Niên, nhưng sau đó theo tìm hiểu của hắn về nội tình thua lỗ của An Cương, hắn đã thật sự phẫn nộ. Vì không muốn cho bản thân xung đột chính diện với Quách Vạn Niên.

Thế nên hắn đã phản ánh việc này về Tỉnh ủy và Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Lý Thiên Trụ đương nhiên cũng biết, xét xử về nhà máy sắt thép An Dương đã đem đến cho Quách Vạn Niên một đòn tấn công. Đòn tấn công này, tất nhiên là trí mạng .

Lý Thiên Trụ vốn là một người có thế mạnh, nhất là lúc đương thời làm Chủ tịch tỉnh, với tính cách căm ghét cái ác như kẻ thù, luôn khiến Trương Nhất khâm phục, sau khi hắn làm Bí thư Tỉnh ủy, tác phong vi có chút thay đổi.

Cái mông quyết định cho đại não, câu nói này trong quan trường đang rất thịnh hành.

Lý Thiên Trụ hiện đang ngồi ở vị trí bí thư, đương nhiên suy xét vấn đề ở một góc độ khác. Làm nhân vật số một ở Tỉnh ủy , thì càng có nhiều thứ phải dựa trên cái nhìn hài hòa, ổn định cho đại cục mà làm xuất phát

Cách một làn hơi nước mờ mịt, ông ta nhìn Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm nói:

- Thất thoát tài sản quốc hữu, chỉ là một loại hiện tượng, bản chất dẫn đến loại hiện tượng này, nguyên nhân chủ yếu vẫn nằm ở chỗ tố chất của đội ngũ các cán bộ chúng ta. Ta nghĩ vào năm tới, tất cả các doanh nghiệp nhà nước tỉnh Tương, đều phải tiến hành một lần chỉnh đốn cải cách và điều chỉnh. Nguồn lực trong bộ máy, cũng nên thay đổi . Nếu không thời gian kéo dài, sẽ dễ tạo thành hiện tượng ì ạch một chỗ làm vua.

Lý Thiên Trụ gật gật đầu,

- Đây là việc nội bộ của cậu.

Ông ta ngừng một hồi, lại hỏi:

- Ô, cậu gặp qua Chủ tịch tỉnh Hoành Quốc sao?

Lúc Trương Nhất Phàm vừa mới về tỉnh thành, Thẩm Hoành Quốc đã gọi hắn qua đó. Thẩm Hoành Quốc cũng nhằm vào sự kiện An Dương lần này, cùng Trương Nhất Phàm nói chuyện một phen. Sau cùng ông lại nói đến việc Quách Vạn Niên quyết định từ chức. Trương Nhất Phàm lúc ấy không có bất cứ bình luận gì.

Nghe Lý Thiên Trụ hỏi mình, Trương Nhất Phàm nói:

- Gặp qua . Vào buổi sáng này , .

Lý Thiên Trụ liền hỏi,

- Chuyện đồng chí Quách Vạn Niên đề xuất từ chức, cậu có ý kiến gì không?

Trương Nhất Phàm biết rằng Lý Thiên Trụ đang thăm dò mình, hắn lắc đầu,

- Chuyện nào ra chuyện đó, tuy rằng Hùng Quế Lâm và đồng chí Vạn Niên có quan hệ không bình thường, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến công tác của đồng chí Vạn Niên ở Ủy ban tỉnh. Nếu Lý bí thư nhất định muốn nghe tôi nói thì tôi chỉ có thể nói là, trong pháp luật của chúng ta hình như không có điều luật về tội liên đới này.

Lý Thiên Trụ liền mỉm cười, anh còn muốn để Quách Vạn Niên nán lại sao? Đáp án chắc chắn sẽ là, không muốn!

Trương Nhất Phàm và Thẩm Hoành Quốc đều không hy vọng loại người như Quách Vạn Niên tiếp tục giữ vị trí Phó chủ tịch tỉnh. Rõ ràng là không hy vọng, nhưng lại không thể chính miệng mình nói ra. Lời nói của Trương Nhất Phàm, khiến Lý Thiên Trụ rất nhanh liền liên tưởng đến , vào cái lần sinh nhật Quách Vạn Niên ấy, Trương Nhất Phàm cực lực yêu cầu không điều chỉnh bộ máy nhà máy sắt thép An Dương, nhưng kết quả hắn lại gần như một mẻ tóm gọn lãnh đạo bộ máy nhà máy sắt thép.

Tiểu tử này chơi kín đáo đây!

Mục đích để lại Hùng Quế Lâm, chẳng qua chỉ là sợ gã rời khỏi tầm tay mình,thì không tiện thu thập. Ngay cả Quách Vạn Niên lúc ấy cũng nghĩ rằng Trương Nhất Phàm đây là thể hiện thiện ý với mình, không ai nghĩ là hắn chừa đường hậu, sợ sau khi người ta đi rồi, thì không tiện thu thập.

Tuy rằng mỗi một bước đi đều là vấn đề trình độ, xử lý của Trương Nhất Phàm cũng không thiên vị bên nào, nhưng làm cho người ta có cảm giác, như là hắn luôn cứ đang trả thù Quách Vạn Niên. Đương nhiên, những điều này chỉ có người trong nội bộ bọn họ mới hiểu rõ trong lòng.

Nếu để cho Quách Vạn Niên ở lại, khó mà đảm bảo ông ấy sẽ không lại gây ra chuyện?

không có lửa thì sao có khói?

Hùng Quế Lâm và Lưu Tùng Văn những người này có thể kiêu ngạo, ngông cuồng cho tới nông nỗi như hôm nay, nhiều ít cũng có liên quan đến Quách Vạn Niên. Mà giờ phút này trong lòng Lý Thiên Trụ đã có cách nghĩ khác. Vì thế hắn nói:

- Sự việc ở nhà máy sắt thép An Dương đã làm ồn ào ra như vậy, đồng chí Quách Vạn Niên cũng khó thối thát được sai phạm này, ông ấy chủ động đề xuất cũng tốt. Chủ tịch tỉnh Hoành Quốc, sớm đã có ý tưởng điều chỉnh bộ máy Ủy ban tỉnh, lần này cậu có cơ hội tiến cử ủy viên thường vụ rồi.

Trương Nhất Phàm lông mày nhảy dựng, hắn không nghĩ Lý Thiên Trụ sẽ nói cho hắn biết trắng ra như vậy ngay cả chuyện Thẩm Hoành Quốc muốn điều chỉnh bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh, ngay cả Trương Nhất Phàm cũng không biết. Hắn cũng chưa từng nghĩ tới.

Tuy nhiên, Thẩm Hoành Quốc là Chủ tịch tỉnh, đương nhiên có quyền điều chỉnh đội ngũ do mình lãnh đạo. Có thể là lúc trước e dè cách nghĩ của Lý Thiên Trụ, nên vẫn cứ chậm chạp tiếp binh bất động. Lần này thật ra lại là một cơ hội.

Điều khiến Trương Nhất Phàm lấy làm lạ là, Lý Thiên Trụ nhìn mình bằng cặp mắt khác như thế, là vì cái gì?

Chẳng lẽ ông ta muốn để mình kiềm chế Thẩm Hoành Quốc?

Khi nghĩ đến đây, chính Trương Nhất Phàm cũng cảm thấy ý tưởng này hơi khủng khiếp. Quan hệ hai nhà Trương Thẩm, Lý Thiên Trụ rốt cuộc cũng không hiểu rõ nỗi, ông ta làm như vậy có phải hơi mạo hiểm hay không?

Trương Nhất Phàm biết rằng ông ta làm việc, từ trước tới giờ có chút không theo kết cấu, chỉ cần người này không hữu dụng đối với đại cục, thì ông ta ngay cả nháy mắt một cái cũng không. Lý Thiên Trụ thể hiện thiện ý với mình, đã không phải là lần một lần hai nữa , nhưng Trương Nhất Phàm lại đoán không ra dụng ý ông ta.

Ngâm suối nước nóng xong, Lý Thiên Trụ vẫn ở lại sơn trang suối nước nóng không về, đối với những trường hợp thế này, Trương Nhất Phàm sớm đã tập thành thói quen . Lý Thiên Trụ mỗi lần đến sơn trang suối nước nóng, đều ở lại chỗ này qua đêm.

Bên ngoài, gió vẫn lạnh dữ dội như trước, thổi đến tê buốt tay chân.

Trương Nhất Phàm ở trong đại sảnh gọi điện thoại cho Trương Tuyết Phong, gọi anh ta đánh xe đến cổng chính đón hắn.

Trương Tuyết Phong rất nhanh nhẹn, lập tức đã dừng xe ở cổng chính.

Lúc rời khỏi sơn trang, một chiếc Porsche màu đỏ đang chạy ngược gió mà đến, phớt qua chiếc Audi màu đen của Trương Nhất Phàm. Trên xe một cô gái đeo kính râm, lại lần nữa khiến Trương Nhất Phàm giật thót người.

- Diêu Mộ Tình? ?

Mấy ngày hôm trước thật ra bất đắc dĩ, hiện tại bắt đầu, có thể trở lại trước kia quỹ tích !

Cảm tạ quảng đại vẫn ủng hộ thư hữu! Chúc các cậu mỗi ngày vui vẻ nhiều một chút!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.