Tào Lương Kỳ sáng sớm đi làm, thư ký liền cầm đến một tập phong bao dày, trên phong bao đều viết những mẩu tin nhỏ gửi cho Tào Lương Kỳ.
Tào Lương Kỳ đã quen với việc này.
Y mỗi ngày đều phải nhận được đủ mọi thể loại, nào là lời trách cứ, thư báo cáo, nhưng Tào Lương Kỳ có một thói quen, bất chấp bận thế nào, y đều phải đích thân mở thư đọc, không khiến thư ký phải nhúng tay vào.
Chính vì vậy, việc tự thân đã thành thói quen tốt, khiến y giải quyết nhiều vấn đề, nhất là với những lá thư tố tụng của một vài người nhà, trong tình huống thần không biết quỷ không hay y có thể làm động tác nhỏ treo đầu dê bán thịt chó hoặc là thông báo trước cho bên nhân sự bảo họ nhanh chóng giải quyết vấn đề cho mình.
Rất nhiều lúc, đến thư ký của y cũng không biết sự tình thế nào, Tào Lương Kỳ đã hoàn thành xong động tác.
Số thư nhận được hôm nay, y không như mọi ngày mà không để tâm đến việc mở thư ra đọc.
Y đột nhiên ngồi xuống ngã xuống đất.
Mẹ kiếp!
Đóng cửa, lập tức đứng lên đóng cửa.
Đóng cửa lại sau, Tào Lương Kỳ lại nhìn tấm ảnh và bức thư tố giác, mặt y đột nhiên xanh mét, có chút tái nhợt.
Sau đó y thu mấy bức thư lại, vội vàng đi ra cửa.
Phòng làm việc của chủ tịch thành phố, cũng nhận được bức thư tố giác.
Lý Hoành Huy không thích xem thư như Tào Lương Kỳ, y tiện tay đêm hết thư cho thư ký: - Cô mở thư ra xem, xem có nội dung gì?
Lý Hoàng Huy thích uống chà trong bữa điểm tâm sáng, y liền ngồi trong phòng làm việc uống một tách trà điểm tâm, suy nghĩ về buổi họp hội nghị thường vụ ngày hôm qua. Bí thư Phạm sẽ nghĩ thế nào? Y khẳng định là nóng nảy, nói rất hay rất tốt, Tào Lương Kỳ đột nhiên phản bội, đến bản thân mình cũng không ngờ được.
Nhưng Lý Hoàng Huy lập tức chọn một cách rất sáng suốt, gây náo loạn, càng làm y náo loạn , y không ngờ Công Nhiêm ủng hộ cách làm của Tào Lương Kỳ. Nếu muốn chân chính làm phe đối đầu ba bên thì chỉ cần khiến Tào Lương Kỳ lớn mạnh hơn một chút, nếu không Tào Lương Kỳ sẽ bị Bí thư Phạm ăn luôn, như vậy kết cục bản thân cũng sẽ bị Bí thư Phạm ăn luôn.
Tình hình ở Đông Lâm, Lý Hoành Huy xem ra, giống như một trò chơi Tam quốc, Bí thư Phạm là Tào Ngụy hùng mạnh, nếu hai người kia không biết liên kết, chỉ có bị y tiêu diệt từng bộ phận.
Bởi vậy, y cảm thấy lựa chọn của bản thân không sai chút nào, chỉ lần liên hợp với Tào Lương Kỳ mới có thể chống lại Bí thư Phạm.
Ngay lúc y phân tích, thư ký hoang mang khẩn cấp chạy vào: - Lý chủ tịch thành phố, Lý chủ tịch thành phố!
Thấy bộ dáng hoảng sợ như thế của thư ký, Lý Hoàng Huy trừng mắt nhìn_ - Ngạc nhiên! Khó thành người tài!
Thư ký toát mồ hôi, có chút nơm nớp lo sợ đem thư tới, Lý Hoàng Huy khá kho chịu, cầm bức thư, sắc mặt y lập tức thay đổi, tái nhợt vì hoảng sợ.
- Đi ra ngoài, đi ra ngoài!
Lý Hoàng Huy nổi giận, thét lớn khiến thư ký vội chạy ra, thư Ký ngượng ngùng rời đi, chầu trực ngoài cửa.
Trong lòng nghĩ bụng, cũng không phải mình muốn xem, là người muốn mọi người xem.
Không lâu sau đó, Lý Hoàng Huy liền tức giận cầm lá thư đi ra.
Thư ký nói: - Lý chủ tịch, anh muốn đi đâu?
- Không có chuyện gì đâu? Lý Hoàng Huy khó chịu phất tay, mang bức thư vội vàng đi ra.
Tào Lương Kỳ về đến nhà, bà xã y đang rửa mặt, Tào Lương Kỳ vừa về đến cửa liền rống lên: - Xem cô đã làm việc tốt đẹp gì đây!
Bà xã y đang rửa mặt, mặt vẫn còn xoa sữa rửa mặt có chút không hài lòng nói: - Anh vừa về đến nhà mà đã phát bực lên thế à?
Nhìn Tào Lương Kỳ một cái, rồi lảng đi chỗ khác tiếp tục xoa xoa sữa rửa mặt. Tào Lương Lỳ đi qua đi lại đá một cú mạnh vào cửa toilet.
Chiếc cửa rào một tiếng rồi vỡ tan thành từng mãnh nhỏ.
Bà xã y lúc này mới hoảng sợ, trừng mắt nhìn Tào Lương Kỳ kêu lên: - Anh thần kinh đấy à?
Tào Lương Kỳ vọt vào phòng rửa mặt, hơn bốn mười tuổi rồi mà vẫn còn khoe khoang quyến rũ cho ai ngắm, bà xã y đi ra quát: - Xem lại bản thân anh, có xấu hổ không?
A ! bà xã y bị bọt xà phòng rớt vào mắt, cay đến nỗi hét ầm lên.
Bức ảnh này, cô ấy chụp duy nhất một lần. Khi chơi bài có người đưa ra ý kiến, tối nay gọi mấy anh nhân viên phục vụ đến mát xa.
Ngồi ở đây đều là những người có máu mặt, cuộc sống bình thường ngày của họ rất ăn chơi. Sống phóng túng , hơn nữa thường xuyên tranh thủ thời gian đi làm bên ngoài thuê phòng đánh bài.
Lần đó việc tìm nhân viên phục vụ mát xa, cũng là ý kiến của bà chủ. Người đàn bà này đã khắc phục được khó khăn, thường xuyên chơi mạc chược, ăn cơm, trang điểm và phương thức dụ dỗ một vài bà vợ của quan lớn.
Trong cái vòng tròn cô ta là người hiểu rõ nhất, chỉ có hơn ba mươi tuổi, dáng vẻ xinh đẹp, biết ăn nói, nhiều người thích.Bà xã Tào Lương Kỳ bắt đầu từ lúc này, cùng bọn họ ăn cơm, đánh bài, trang điểm, dần dần xen lẫn cùng nhau.
Lần đó bọn họ đã đùa nhau ở thôn Qua Giả, lúc nữa đêm, cái cô gái này đã kêu vài anh phục vụ đến phục vụ một chút. Bà xã Tào Lương Kỳ lúc trước là không đồng ý, sau lại nhìn ba người họ nói, có gì không, người cũng quá gia trưởng, bọn đàn ông bọn họ tìm con gái chỉ để làm mát xa chứ có gì đâu chứ?
Hơn nữa chúng ta cũng nhiều tuổi rồi, còn sợ chịu thiệt gì chứ? Nếu thật sự phải chịu thiệt thì bọn họ mấy năm nay cũng chịu thiệt không ít rồi.
Mấy người đàn bà nói đến chuyện này, các cô chỉ mỉm cười.
Bà xã Tào Lương Kỳ động lòng cùng ba người kia đi mát xa.
Ai biết cái cậu con trai đó, tay nghề thật điêu luyện, mát xa khiếncả người cô thật thoải mái, cảm giác như không có xương cốt, nằm trên giường mà vẫn không nhúc nhích.
Sau đó không biết thế nào, đến lúc xoa dầu, cô không có phản ứng gì, loại phản ứng này không như bình thường, khiến cô cả buổi tối hôm đó sống trong cái cảm giác sa đọa.
Gã đàn ông xoa vào mắt, cô mới đột nhiên tỉnh dậy, nhưng chỉ trong giây khắc, sau đó cô lại dần dần bị lạc vào mê cung của gã đàn ông này.
Sau khi xong , cô cũng rất hối hận. Nhưng cô không thể không tỏ ra nghiêm nghị,mọi chuyên coi như không có gì xảy ra. Bởi vì cô là bà xã của Chủ nhiệm Ủy ban, cô không thể cùng giống như những đàn bà khác làm chuyện xằng bậy được.
Và tất cả mọi người ở phòng nghỉ gặp nhau, nhìn thấy ba người đàn bà trò chuyện vui vẻ, vừa nói vừa cười bàcũng đến góp vui. Bà ta không biết những người khác cũng giống bà, phục vụ như nhau.
Mấy người đàn bà tiếp tục cười nói, hỏi bà ta có thấy thoải mái không?
Cô chỉ có điều cười cười nói nói, gã phục vụ này tay nghề không tồi.
Sau đó bọn họ lại tiếp tục đánh bài, tiếp tục vừa nói chuyện vừa đùa giỡn. Mấy mụ đàn bà này vui chơi ở đây đến bốn ngày.
Nhìn thấy những bức ảnh chụp lúc đó, bà ta như muốn phát điên lên.
Vốn có vết nhăn trên mặt, bị biến dạng nghiêm trọng.
Sao lại thế này, sao lại thế này?
Mọi người nói đi đêm lắm sẽ có ngày gặp ma, bà ta mới đến có một lần, mà đã đụng phải xui xẻo rồi?
Suy cho cùng thì đây cũng là chuyện đã qua, nhìn thấy những bức ảnh này, cô đột nhiên choàng té xuống đất.
Trong nhà Lý Hoàng Huy cũng diễn ra một ảnh tượng y như vậy, bà xã y trẻ hơn y, nhìn còn không đến bốn mươi tuổi.
Bà ta cũng thích đánh bài, thích làm đẹp, thích được người ta tôn kính như thần linh, bà cũng ở đó đánh bài một lần.
Trong cái vòng tròn quyền quý của bà ta và bà xã của Tào Lương Kỳ, hơn nữa thân phận của bà ta so với bà xã của Tào Lương Kỳ còn cao hơn một bậc. Vì bà ta là vợ của Giám đốc sở, bà ta cũng có một công việc không đến nỗi nào, chỉ có ở văn phòng tiếp vài cuộc điện thoại, ký vài chữ là ok.
Một ngày tám giờ, chỉ cần đến một tiếng đồng hồ là có thể làm xong tất cả các công việc, những lúc cô đơn, tẻ nhạt là liền gọi người đến chơi mạc chược, đối với những bà vợ của các ông lớn là thương coi đánh bài là trò chơi thú vị nhất.
Kết quả là cả hai người đều bị thua hết trong một buổi tối.
Hai người đàn bà ngu ngốc, hai gã đàn ông điên rồ.
Trời ạ! Không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy?
Tuy nhiên, hai người đàn bà , ý thức được đây là việc không hay ho gì, đúng lúc ngăn cản hành vi hoang đường này. Họ cho rằng như vậy có thể khiến bản thân họ quên hết vì vậy, ai cũng tỏ ra thanh cao, nhã nhặn.
Ai có thể nghĩ đến, đúng là một đêm phong tình, đã reo cho họ mầm mống tai họa.
Con người khi còn sống có lẽ sẽ phạm rất nhiều tai họa, nhưng có những sai lầm dù chỉ một lần cũng có thể lấy đi cả mạng sống.
Đến khi họ hiểu được thì cũng đã muộn, họ đã rơi vào cạm bẫy mất rồi.
ở một chỗ nào đó trong thành phố này, còn có một người còn làm bọn họ kinh ngạc hơn đó là bà xã của ông giám đốc công ty xây dựng, có hơn ba mươi tình nhân.
Bà ta trong cái vòng tròn này, là người khắc phục khó khăn có tiếng, nghe nói trước đây lúc cô lấy ông giám đốc công ty xây dựng thì cô ở khách sạn. Sau này hai người hay ăn cùng nhau, cô đã nhanh chóng thay đổi, trở thành người có địa vị như bây giờ.
Hôm nay trong lúc cô vô ý phát hiện, bảo bối bấy lâu nay, đột nhiên không cánh mà bay.
Điều này làm bà ta sợ hãi, đây chính là vật cứu giúp bà ta và cả công ty xây dựng, đúng lúc quan trọng có thể bảo vệ tính mạng, đã được khóa trong tủ sắt, không biết thế nào lại không tìm thấy?
Cảm giác hoảng sợ, tràn ngập trong đầu cô, cô có cảm giác gặp chuyện không may.
Xảy ra chuyện lớn,vì mấy thứ trong tay bà ta đủ có thể khiến toàn bộ thành phố Đông Lâm náo động. Bà ta ngồi trên giường, vô tình đập đầu. Trời ơi, tôi biết làn gì bây giờ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]