Chương trước
Chương sau
Trương Nhất Phàm bay chuyến bay số bảy, đám người Liễu Hải nói cái gì cũng muốn lưu hắn ở lại một đêm.

Đối với yêu cầu của các anh em, hắn tự nhiên không từ chối, nhưng hắn không nghĩ sẽ quay về Vĩnh Lâm, hỏi bọn họ nơi ấy có chuyện gì.

Hồ Lôi nói:

- Em đi sắp xếp.

Cũng không kêu nhiều người đi theo, chỉ cùng đi với Đường Vũ.

Hắn rất tán thành chủ ý của Hà Lôi, bàn về ăn uống hay chơi bời, Hồ Lôi là số một, những người khác thì không cần nói.

Hồ Lôi nói:

- Hay là chúng ta đi đến khu nghỉ mát.

Ở vùng ngoại ô cách tỉnh thành bốn mươi km, có một nơi khu nghỉ mát mới được xây dựng. Tại đây là nơi tương thủy và tư thủy chảy vào, phía trước có một cái hồ chứa nước. Do cảnh thiên nhiên ở đây như một bức tranh sơn thủy, liền được xây dựng thành một khu nghỉ mát.

Khu nghỉ mát cũng là do chính phủ đầu tư, thuộc về phạm vi của tỉnh.

Hồ Lôi nói, ở trong tỉnh thành này, không nói đến những trung tâm giải trí, nơi tốt nhất là vùng ngoại ô, ngoại trừ suối nước nóng sơn trang thì phải nói đến khu nghỉ mát này.

Hắn chưa đi khu nghỉ mát, tuy nhiên nghe nói nơi đó cũng không tệ, hắn cũng đồng ý.

Khi đó, Lý Hồng vẫn ở lại tỉnh thành.

Từ đêm đó, hai người bỏ tất cả phòng bị, Lý Hồng dâng hiến tất cả cho hắn, cô nói vài ngày cũng chưa đi, sẽ cùng với hắn.

Lý Hồng trước đây cũng chưa từng hưởng thụ tình cảm gắn bó keo sơn triền miên, hiện tại cảm thấy thật ra, tỉnh ngộ có chút quá trễ. Quan niệm tình yêu, ngược lại ở trong lòng của cô càng ngày càng mơ hồ.

Về tình nhân Lý Hồng, hắn đương nhiên có thể hiểu.

Thực ra, buổi tối đó, hắn bởi vậy là có chủ ý.

Trong quan niệm hắn, cùng với người phụ nữ mình thích, nếu còn muốn mang bao cao su, hắn thà rằng không làm. Tuy nhiên lúc ấy là kế tạm thời, không nói như vậy, cô sẽ không chịu chi phối.

Trong phương diện này, kinh nghiệm của cô sao có thể so với hắn?

Lúc cô phát hiện mình rơi vào bẫy của hắn, tất cả đã chậm rồi. Hắn liền từng bước đem cô sa ngã cùng với hắn.

Lúc ấy vẻ mặt cô, có thể nói là rất có ý tứ, khi cô phát hiện hắn đem vài thứ kia để lại trong cơ thể cô, cô gần như muốn khóc.

Phát sinh loại sự tình này, đối với cô mà nói, tuyệt đối là loại sa đọa mà từ trước đến nay căm thù đến tận xương tủy, nhưng mà chính cô hết lần này đến lần khác đều làm tốt theo kế hoạch hắn. Đến khi bản thân không còn gì, đều rơi vào trong tay tên vô lại này.

Lý Hồng thừa nhận cô thích hắn, còn về khi nào bắt đầu thì cô cũng không biết được. Chỉ có điều cảm thấy được hắn đáng tin cậy, lúc đầu từ từ thích, cuối cùng lại biến thành yêu thật sự.

Mà trong mối quan hệ với Lý Hồng, hắn thừa nhận mình đê tiện, một lòng nghĩ đến phải giữ lấy Lý Hồng. Điểm này, hắn tuyệt đối che dấu mục đích của mình, ngay trước mặt cô, hắn cũng là nói như thế này.

Hắn còn nói cùng cô, nữ nhân giống như Lý Hồng, chỉ cần là đàn ông đều sẽ có ý. Hắn không phải vì che dấu bản thân, hơn nữa nói ra người khác cũng không dám nói.

Càng kỳ quái hơn là, sau khi hắn cùng Lý Hồng phát sinh quan hệ mờ ám, hắn liền không thích nữ nhân khác nữa. Nói cách khác, hắn đối với nữ nhân nảy sinh ra lực miễn dịch rất cao.

Nhận được cuộc gọi của Hồ Lôi, hắn nói với Lý Hồng:

- Tối nay anh hẹn với bọn họ, ngày mai bay rồi.

Cô nhìn hắn, gật đầu nói:

- Đi thôi! Em cũng đi tìm Chủ tịch tỉnh Lý có chút việc.

Mấy ngày nay, tuy rằng hai người dính nhau như hồ cùng một chỗ, nhưng đánh chết cô cũng không muốn hắn xâm lấn lần nữa. Hôn vài cái không có việc gì, sờ vài cái cũng được, thậm chí cùng hắn ôm ngủ gắt gao có thể cũng chịu được, nhưng cô chính là không hề đáp ứng cùng hắn.

Làm hắn sắp gần bùng nổ, tuy nhiên, hắn cũng điều hòa trở lại rất nhanh. Hắn cảm thấy mình cần phải thông cảm cô một chút. Vừa nghĩ như vậy, dục vọng trong lòng liền không còn mãnh liệt.

Buổi tối, Liễu Hải lái xe tới đón hắn, nhìn hắn sau khi lên xe, Liễu Hải lại bắt nhạc.

- Anh, hút một điếu không?

Liễu Hải đưa tới một điếu, hắn đưa tay nhận, Liễu Hải mồi lửa. Khi xe chạy tới vùng ngoại thành, Liễu Hải liền tắt nhạc, lúc này, còn có hai mươi phút là tới khu nghỉ mát.

Nghe được nhạc đã tắt, hắn chỉ biết Liễu Hải có vài lời cần nói với mình.

Quả nhiên, Liễu Hải nhìn kính chiếu phía sau hắn, nói :

- Anh, em phát hiện có chuyện không bình thường, muốn báo cáo với anh một chút.

Hắn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Liễu Hải, liền trầm giọng hỏi:

- Chuyện gì?

Ở Vĩnh Lâm, có một tập đoàn tài chính khổng lồ nắm trong tay toàn bộ khu tài chính Vĩnh Lâm. Mà tập đoàn tài chính này, được quản lý bởi một tổ chức thần bí. Theo thông tin, hiện giờ tập đoàn này đã nắm giữ hoàn toàn kinh tế của Vĩnh Lâm.

Hắn cả người chấn động:

- Cậu nói cái gì? Tập đoàn tài chính nào?

Bản thân ở Vĩnh Lâm lâu như vậy, như thế nào không nghe được một chút tin tức?

Liễu Hải nói:

- Em gần đây cũng vô tình biết được, bởi vì em luôn để ý tới vương miện hộp đêm và bãi tắm lớn dân tộc, cũng từng nghe người ta nói, đây là hai khu giải trí khổng lồ, không ngờ là cùng tổ chức thần bí.

Liễu Hải nhìn vẻ mặt hắn:

- Em trong quá trình điều tra phát hiện, Diêu Mộ Tình dường như có địa vị không thấp ở trong tổ chức. Bề ngoài cô chỉ là chủ của vương miện trà lâu, thực tế cô là chủ toàn bộ vương miện, chẳng qua, đây chỉ là phỏng đoán của em, tạm thời không có chứng cớ đầy đủ.

Hắn biết tính tình Liễu Hải, có thể nói đến như thế này, trên cơ bản đã nắm tám phần chắc chắn.

Dựa vào hiểu biết của hắn đối với Diêu Mộ Tình, nếu nói Diêu Mộ Tình và vương miện có quan hệ, hắn tin tưởng có. Nếu nói Diệu Mộ Tình và tổ chức thần bí có quan hệ, hắn cũng tin. Nếu nói Diệu Mộ Tình đứng đầu tổ chức kia, hắn không thể nào tin được.

Tuy rằng hắn đối với cô từng có nhiều nghi ngờ, nhưng sau việc hòa giải với Ô Dật Long, hắn đã bỏ điều tra của mình đối với cô. Hơn nữa, bản thân hắn đối Diêu Mộ Tình cảm giác cũng không tệ lắm.

Nghe Liễu Hải nói như vậy, hắn có chút lại thêm kinh ngạc.

Diêu Mộ Tình thật sự là đứng đầu tổ chức thần bí sao? Không có khả năng?

Hắn lấp tức phủ quyết đáp án này, dựa vào một cô gái hơn hai mươi tuổi, cô không có khả năng năng lực nắm quyền lực kinh tế Vĩnh Lâm. Nếu nói thật sự, ở sau lưng cô, nhất định là một đại nhân vật.

Đại nhân vật này là ai đây?

Ô Dật Long!

Hắn lập tức nghĩ tới đáp ứng, ở Vĩnh Lâm ngây người lâu như vậy, chỉ có Ô Dật Long có năng lực mà nắm trong tay một tổ chức khổng lồ như vậy.

Bởi vì Liễu Hải nói, toàn bộ tổ chức, liên quan tới thiệc ác, mọi ngành nghề. Chỉ cần lợi nhuận cao, bọn họ đều làm, bao gồm ẩm thực, giải trí, xây dựng, công trình công cộng và hơn nữa ngoại trừ bọn họ, những người không trong Vĩnh Lâm đều không nhận được đơn đặt hàng. Chỉ có đơn vị trong tổ chức, mới có thể lấy chỉ tiêu ở khu Vĩnh Lâm.

Lúc ấy hắn cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì xây dựng giao thông lần trước, đều là mấy đơn vị ở bản thổ Vĩnh Lâm, tuy nhiên lần này lượng công trình không phải quá lớn, hắn cũng không điều tra thêm. Hiện tại xem ra, có khả năng như vậy.

Đúng như vậy thì Diêu Mộ Tình đóng vai trò gì trong đây?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.