Chương trước
Chương sau
Diễn đàn đó trên mạng càng ngày càng hót, còn bị phóng viên chuyển lên đài truyền hình, cái ID này là y giả vô địch, rốt cuộc là ai? Một vài cư dân mạng hết sức chính nghĩa, đã bắt đầu kêu gọi con người đi truy tìm nó.

Nhưng rất nhanh đã phát hiện ra, đối phương không ngờ lại là một cao thủ internet, gã thông qua máy móc phục vụ từ nước ngoài đổ bộ đến diễn đàn Song Giang, lúc rút lui, căn bản ko tìm thấy tung tích của gã.

Người này rốt cuộc là ai? Tại sao lại phát ra những lời nói ngông cuồng như thế này trên mạng, khơi dậy sự bất mãn và phẫn nộ của đông đảo cư dân mạng, dụng ý của gã là gì? Vô vị? Hay là khiêu khích? Hoặc là gã hoàn toàn chỉ là một người thần kinh phân liệt đang vọng tưởng?

Trương Nhất Phàm vốn dĩ không quan tâm đến chuyện này, không ngờ Tần Xuyên cũng chạy đến phòng làm việc, nói với hắn về chuyện tên Y Giả vô địch đang gây căm phận trên mạng này.

Tần Xuyên chủ yếu là lo đến lúc đó có người lợi dụng sự phẫn nộ của nhân dân, để làm những chuyện phá hoại hòa bình. Những chuyện như thế này, ở nước ngoài cũng không phải là mới gặp. Chỉ cần những người thích lên mạng, dạo qua các diễn đàn đều biết chuyện của bài này.

Trương Nhất Phàm cũng không ngờ, chuyện vô vị như thế này, cũng càng ngày càng nghiêm trọng. Xem ra mình đúng là đã mắng oan Từ Yến rồi.

Một cuộc điện thoại gọi Từ Yến đến, lãnh đạo dặn dò bà ta vài câu, chuyện này để bà ta chú ý một chút. Tuy rằng nói mỗi công dân đều có quyền tự do ngôn luận, nhưng mà loại bài làm ảnh hướng đến cảm xúc của người dân dẫu sao cũng không tốt.

Từ Yến đột nhiên nhận được sự sắp xếp của lãnh đạo, sự buồn bực trong lòng trong vòng mấy tháng nay đã không còn nữa. Thấy chuyện mà mình đề xuất ra đã được các vị lãnh đạo coi trọng, Từ Yến liền có chút mở cờ trong bụng.

Trở về phòng làm việc, cô lập tức gọi một cuộc điện thoại đến ban Tuyên giáo, muốn bọn họ ngăn lại một số thứ làm càn trên mạng. Từ Yến cố ý nhấn mạnh trong điện thoại, Bí thư Trương đã chú ý đến chuyện này rồi, hy vọng ban Tuyên giáo tăng cường chú ý trên phương diện này.

Vương Xán nhận được điện thoại, thầm nói trong bụng, cô Từ Yến này lấy Bí thư ra để ép mình? Người phụ nữ này, cảm giác phương hướng rất tốt, nhanh như vậy đã hướng tới Trương Nhất Phàm rồi.

Trương Nhất Phàm ngồi trong phòng làm việc, cứ nghĩ đến chuyện mà Ôn Nhã nói.

Vị chuyên gia ở bệnh viện phụ sản này cũng quá đáng ghét, người này có vấn đề. Nhưng không ai báo án, cơ quan công an cũng không tiện lập án, không thể không hiểu gì cả chạy đến điều tra người ta, dẫu sao gã cũng là nhân vật có uy tín, có danh dự ở thành phố Song Giang.

Xảy ra chuyện như thế này, chắc chắn là tin đồn vô căn cứ, trong lòng Trương Nhất Phàm nghĩ hay là cứ đợi bằng chứng của Ôn Nhã đi! Một ý niệm trong đầu, liền gác chuyện này xuống.

Chuyện của Hà Tiêu Tiêu bên đó, phát triển vô cùng thuận lợi.

Trải qua hai ngày khảo sát, đối với tiến trình phát triển doanh nghiệp và quản lý của tập đoàn Hoa Long, cô ta thể hiện sự hài lòng. Đương nhiên, tất cả những công tác đó đều không rời được sự gật đầu ở phía sau của Trương Nhất Phàm.

Năm trăm mẫu đất của tập đoàn Hoa Long, đã chứng thực rồi, chỉ đợi tiền đến, lập tức phát triển đầu tư vào dự án mới. Chuyện công ty trên thị trường thị trường chứng khoán, có lúc tuyên bố một tin, có khi lại đạt được lợi ích thực tế nhiều hơn.

Tài chính mới đổ vào, công ty tổ chức lại cơ cấu một cách thành công, dự án đầu tư mới cũng đã xác định rõ ràng, tất cả đã sắp xếp ổn thoả, lúc thông tin được công bố ra. Thì cũng cách năm mới có mười mấy ngày làm việc, tập đoàn Hoa Long lại một lần nữa bắt đầu phiên giao dịch.

Đủ loại tin tức tốt liên tiếp xuất hiện, cổ phiếu của tập đoàn Hoa Long tăng một cách nhanh chóng, năm ngày một chữ tăng không ngừng, tốc độ tăng trưởng đã vượt hơn sáu mươi phần trăm.

Sức hấp dẫn của việc tổ chức lại quả nhiên lớn mạnh, Lư Khoái Phi và số cổ đông đã rút lui cổ phiếu, ai cũng tức giận. Bọn họ nghĩ rằng tập đoàn Hoa Long không thể cải tử hoàn sinh, không nghĩ tới việc chết đi sống lại của tài chính cổ phiếu, đã cứu cả xí nghiệp, tập đoàn Hoa long trong một đêm, lại trở thành công ty hót nhất trên thị trường của thành phố Song Giang.

Ngày thứ sáu sau khi lượng phóng ra ngừng lại, ngày thứ bảy điều tiết trở lại, đến ngày thứ tám, ngày thứ chín lại một lần nữa tăng không ngừng, từ đó đến nay, tập đoàn Hoa Long chính thức đã thoát ly ra được sự trói buộc ban đầu, trở thành một con ngựa ô tung hoành trong thị trường chứng khoán.

Tập đoàn Hoa Long trên thị trường chứng khoán đã phóng tay thoải mái, nhưng Vương Phú Nhân ngược lại trong lòng đã nặng nề lên. Dự án đầu tư mới tuy rằng vẫn đang trong kế hoạch, nhưng mà đối với chuyện nhập thiết bị nước ngoài vào, trong lòng ông ta không có chút tự tin nào cả.

Chuyện này, Hà Tiêu Tiêu cũng bó tay, đều dựa vào Trương Nhất Phàm đi chuẩn bị. Trương Nhất Phàm ngoài việc quan hệ với dì Ngô ở nước ngoài ra, cũng không có người nào khác có thể giúp đỡ.

Vì vậy, hắn đã nghĩ ra một biện pháp, tối gọi Ôn Nhã đến. Hy vọng Ôn Nhã lộ diện, có thể dẫn Emi đến thành phố Song Giang xem. Chỉ cần Emi có sự hứng thú đối với môi trường đầu tư của thành phố Song Giang, chắc chuyện thiết bị này cũng có chỗ trông cậy.

Đương nhiên, Trương Nhất Phàm không nói rõ, chỉ là để lộ ra suy nghĩ mình muốn xây dựng thành phố Song Giang trở thành thành phố lớn thứ hai ở tỉnh Tương. Ôn Nhã là một người thông minh, cô ấy nghe ra ý trong lời nói của Trương Nhất Phàm.

Ôn Nhã mỉm cười đá Trương Nhất Phàm một cái, tuy rằng hai người đã đột phá khỏi sự tinh khiết giữa nam nữ, Ôn Nhã vẫn quen duy trì sự bình thản đó. Trước mặt người ngoài, tuyệt đối không nhìn ra mối quan hệ giữa hai người có bất kì sự khác thường nào. Đây chính là chỗ kì lạ của Ôn Nhã.

Cho dù Trương Nhất Phàm cùng cô ấy làm gì đêm đó, ngày thứ hai chắc chắn trên mặt cô ấy không tìm thấy bất cứ dấu vết gì, tại sao lại như thế, Trương Nhất Phàm hiện tại vẫn không rõ.

Mà Ôn Nhã nếm được sự vui sướng của con gái cũng không giống những cô gái khác, đối với những chuyện ở phương diện này tương đối liên tục theo đuổi. Cô ấy giống một cô gái đã bỏ lệnh cấm, nhiều nhất một lần một ngày, một lần một ngày.

Ôn Nhã cười nói:
- Anh muốn gọi Emi đến đây đầu tư thì nói rõ, còn lấp liếm.

Trương Nhất Phàm cười ha hả, không nói gì.

Ôn Nhã trước mặt hắn, gọi một cuộc điện thoại cho Emi, hai người nói một tràng tiếng Anh. Trạm thủy điện thủy lợi thành phố Đông Lâm đã khánh thành, vừa mới đi vào sử dụng, trước mắt tất cả đều bình thường.

Lần trước lễ khánh công, Emi đã muốn mời Trương Nhất Phàm đến tham gia, Trương Nhất Phàm đã từ chối, chuyện này cô ta vẫn canh cánh trong lòng. Lúc nghe thấy Ôn Nhã mơ hồ lộ ra kế hoạch mới của thành phố Song Giang trong điện thoại, cô ta hơi động lòng.

Đây dẫu sao cũng là một dự án đầu tư rất lớn, chỉ có điều cô là một xí nghiệp đầu tư bên ngoài, chưa chắc có thể một mình nuốt được miếng bánh ngọt này. Bởi vì rất nhiều cán bộ và chính sách của đại lục, quan hệ là một chuyện rất phiền phức.

Xây xong trạm thủy điện thủy lợi, chủ yếu vẫn là do Chủ tịch thành phố Trương Nhất Phàm đảm nhiệm, mà công việc cụ thể do đích thân Chấn Lâm nắm bắt. Cho dù như vậy, vẫn còn có một vài người muốn tìm mọi cách để nhúng tay vào.

Thời điểm thi công, Emi ít nhiều vẫn chuẩn bị một vài người, chuyện này, cô không nói với Trương Nhất Phàm.

Nghe được tin này, cô vẫn hơi do dự. Ôn Nhã hiểu ý cô, liền đề xuất một câu, hiện tại Trương Nhất Phàm làm Bí thư Thành ủy Song Giang, bên chính phủ không có vấn đề gì, nếu như cô ấy muốn nhận công trình này, mình có thể đi nói giúp.

Ôn Nhã cũng rất phối hợp, cố ý nói cho Emi một cách thần bí, nói tin tức này là mình nghe nói, trước mắt vẫn chưa công bố, nếu như cô ấy có ý đồ này, có thể đi tìm Trương Nhất Phàm. Nhưng dù sao cũng đừng nói ra, tin tức này là mình tiết lộ cho cô ấy.

Thấy Ôn Nhã huyền bí như vậy, Emi liền tin vài phần.

Ôn Nhã lại thêm mắm thêm muối mấy câu:
- Nghe nói công trình này, đến ông Lý Gia Minh người giàu nhất ở Hồng Kông cũng có ý đồ này, hình như Trương Nhất Phàm có ý mời họ đến thành phố Song Giang đầu tư.

Emi vừa nghe đã vội vàng, tên Trương Nhất Phàm này, lúc đầu khi hắn ở thành phố Đông Lâm, chính bản thân mình đã đưa ra không ít thể diện công trình. Bệnh viện giá bình dân chẳng phải là do tập đoàn Âu Phil bỏ vốn tài trợ sao? Có chuyện tốt như thế này, sao lại quên mất mình?

Quả thực, đầu tư xây dựng khu vực nội thành mới này, chỉ cần khai thác, chắc chắn một trăm phần trăm kiếm tiền. Bản thân Trương Nhất Phàm cũng rõ, cho dù là thành phố nào, phương án quy hoạch mới vừa ra, lập tức sẽ kéo đến một lượng tài chính lớn. Đến lúc đó giá đất, giá nhà, đều sẽ tăng theo lũy thừa.

Chỉ có điều thành phố Song Giang chắc chắn không có tiền vốn, hắn muốn hoàn thành kế hoạch vĩ đại này, chỉ là nhờ vào sự trợ giúp bên ngoài. Đợi Ôn Nhã dập máy, Trương Nhất Phàm giơ ngón tay cái về phía cô ấy:
- Không ngờ em rất biết lừa người?

Ánh mắt đó, hình như hoài nghi đêm hôm ấy, cô gái trinh nữ Ôn Nhã này cũng là hàng giả. Ôn Nhã cứ buồn bực:
- Em là vì anh, lần đầu tiên lừa bạn tốt của mình, anh đừng có chó cắn Lã Động Tân, không thấy được lòng tốt của người ta.

- Lần này em thiệt lớn rồi, rất hối hận đã đến thành phố Song Giang.
Ôn Nhã chu miệng, dáng bộ rất uất ức. Trương Nhất Phàm biết cô ấy nói là đã bị mình lừa chuyện trinh tiết. Vì thế cười nói:
- Được rồi, được rồi, không nói chủ đề này nữa. Nói về vụ án của em đi!

- Sự tiến triển của vụ án rất tốt, bây giờ quan trọng là lấy chứng cớ. Mình lại không phải là cơ quan công an, viện kiểm sát, nếu muốn lấy được mẫu xét nghiệm của tên chuyên gia này, thật đúng không có cách nào thực hiện được.

Trương Nhất Phàm chỉ cho cô ấy một con đường:
- Em để cho những người bị hại, đến cục Công an thành phố lập bản án đi. Nếu không lập án sẽ không dễ làm. Để anh gọi điện thoại, bảo bọn họ bí mật điều tra vụ án.

- Ồ! Đúng rồi!
Ôn Nhã bỏ chiếc đũa xuống:
- Anh có xem gần đây trên diễn đàn của Song Giang bài kia đã bị bọn họ nói cho rất lợi hại?

- Em muốn nói tên viến thái Y Giả vô địch gì đó sao? Kẻ điên, cái này em cũng tin à?

- Không phải là tin, mà là có một loại trực giác, không biết có đúng hay không?
Ôn Nhã vặn mày:
- Em luôn cảm thấy người đưa bài này ra, không giống như con nhà giàu trứng đau vô vị, cũng không phải là loại người rảnh rỗi hận đời trong xã hội.

- Em sẽ không nói là liên quan đến chuyện này đấy chứ?
Trương Nhất Phàm nói đến đây, đột nhiên dừng lại. Y Giả vô địch? Y? Y? Chẳng nhẽ đúng là gã?

Trương Nhất Phàm tự lẩm bẩm.

- Anh nghĩ cái gì thế?
Ôn Nhã lập tức hỏi.

- Không có.
Trong lòng Trương Nhất Phàm không yên lòng trả lời một câu, Y Giả vô địch?

- Hôm nay ta đã hoàn thành được kết tinh thứ hai trăm ba mươi mốt, ngày thiêng liêng gieo xuống hai trăm ba mươi mốt mầm móng. Từ nay về sau, trên thế giới này, đã có hai trăm ba mươi mốt người đàn bà, vì ta đi hoàn thành sứ mạng vĩ đại! Tin rằng trên thế giới này, chỉ có ta mới có thể bất diệt.

Không biết làm sao, hắn đột nhiên nhớ đến đoạn lời nói này.

Ôn Nhã chau mày, còn nói là không nghĩ gì sao, rõ ràng anh cũng đang nghi ngờ gã.

- Kẻ điên, đúng là thằng điên chó chết kia rồi.
Trương Nhất Phàm đột nhiên đứng mạnh lên:
- Không xong rồi, người này có vấn đề!

- Ai?
Ôn Nhã không rõ, đang yên đang lành, hắn đột nhiên sao thế nhỉ?

Không ngờ Trương Nhất Phàm kéo cô ấy đi:
- Nhanh, chúng ta về xem diễn đàn kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.