Tiểu Phàm đã đến đường cao tốc, không đi đón không được! Nhưng lần đầu tiên cô đến huyện Sa. Mà những tên bịp bợm ở những giao lộ của huyện Sa rất nhiều. Một cô gái xinh đẹp như cô thế này mà một thân một mình, thì ở bất kỳ nơi nào cũng đều không yên tâm.
Đang định rời khỏi phòng làm việc, thì một số lạ gọi đến. Trương Nhất Phàm không chút suy nghĩ, liền trực tiếp nói một câu.
- Có chuyện gì?
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói rụt rè của một cô gái. Trương Nhất Phàm trong chốc lát cũng không nghe ra.
- Có chuyện gì nói mau, tôi đang rất vội đây.
- Anh Nhất Phàm, em là Lâm Uyên đây.
Thấy Trương Nhất Phàm lại không nghe ra giọng của mình, Lâm Uyên rất thất vọng. Nhưng nghĩ lại, anh ấy đang làm Chủ tịch huyện, có việc gấp là chuyện bình thường. Tại mình lúc này gọi điện đến đột ngột nên chẳng trách giọng điệu của anh ấy không thoải mái.
Làm Chủ tịch huyện chứ đâu phải là nhân viên trực tổng đài điện thoại. Cần gì phải nhã nhặn như vậy với từng người, thân mật cùng bạn nói chuyện nữa! Từ cuộc sống của bố mình hàng ngày, cô biết cuộc sống của Trương Nhất Phàm như thế nào.
Một hình mẫu hiện ra, người chỉ biết đến công việc. Lâm Uyên đã nghĩ thông suốt, cũng không thế nào mất hứng, chỉ thấp giọng nói:
- Anh bận à? Đây là số điện thoại em mới làm, cuộc gọi đầu tiên gọi cho anh. Anh Nhất Phàm, cảm ơn anh!
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-dao-thien-kieu/1973282/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.