Chương trước
Chương sau
Trong căn phòng ngọn đèn mờ mờ ảo ảo, nhìn không rõ khuôn mặt của Trương Nhất Phàm. Hà Tiêu Tiêu chỉ cảm giác thấy thân thể của người khách trước mặt khá rắn chắc, khắp người toát lên một sức lực mạnh mẽ.

Mặc dù đối phương đang nằm sấp, nhưng cứ nhìn cánh tay rắn chắc, khỏe mạnh thì rõ. Trong chốn này cô đã từng được nhìn thấy rất nhiều cơ thể của người đàn ông, nhưng cơ thể của Trương Nhất Phàm khiến cho cô có cảm giác hắn không phải là loại người bị thịt, bụng béo.

Hiến dâng lần đầu tiên của đời người con gái cho người đàn ông trước mặt, Hà Tiêu Tiêu cũng cảm thấy không thất vọng lắm. Cô phải lăn lộn trong chốn này, bị khách làm cho hư thân chỉ là việc sớm muộn, hơn nữa bản thân cô ta hiện cũng không còn sự lựa chọn nào khác.

Thà rằng đằng nào thì sớm muộn cũng sẽ đến cái ngày đó, chi bằng cứ chọn một ông khách mà mình cảm thấy thuận mắt mà hiến dâng cho người ta, cũng coi như lưu lại một kỷ niệm vậy!

Hà Tiêu Tiêu cởi cái áo chẽn ngắn trên người ra, trên người chỉ còn mặc một bộ đồ váy bó sát màu đen. Cái váy rất ngắn, nhưng lại rất tiện lợi, sau khi cởi giầy liền ngồi bên cạnh giường.

Cô hỏi một câu có thể bắt đầu được chưa? Thấy Trương Nhất Phàm gật gật đầu, liền không chút ngần ngại ngồi lên người Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm cũng không hề mặc quần áo, trên người chỉ choàng một cái khăn.

Khi Hà Tiêu Tiêu ngồi lên, hắn chỉ cảm thấy sức nặng của cái mông cô ta đè lên mà thôi, sau đó liền cảm thấy đôi chân mượt mà mát rượi đang kẹp lấy thắt lưng của mình. Mát lạnh, thoải mái.

Sau đó Hà Tiêu Tiêu bắt đầu massage, hai tay xoa bóp trên vai Trương Nhất Phàm, khẽ dùng lực xoa mạnh. Lúc này cô ta mới phát hiện, hóa ra người khách này lại trẻ hơn là cô ta từng tưởng tượng, chính vì thế mà trong thâm tâm cô ta không còn sự kháng cự nào nữa.

Từ khi bước chân vào chốn này, Hà Tiêu Tiêu đã có một sự tính toán rất hư đốn, vì cô đã thấy hết tất cả, giữa nam và nữ hóa ra chỉ có vậy. Nói trắng ra là cũng chẳng có gì. Nếu trước mắt người khách này tất cả đều có thể phù hợp với ý nguyện nho nhỏ của cô, thì cô cũng chẳng cần phải do dự gì nữa. Còn hơn là đến lúc bị một thằng cha già đầu bị thịt nào đó ăn mất lần đầu tiên thì còn chán hơn.

Hà Tiêu Tiêu mải suy nghĩ, hai tay vuốt dọc xuống phía dưới, chầm chậm, chầm chậm. Vô tình liền ấn xuống cái mông, cô vội dịch lên một chút, dùng tay gõ một hồi. Sau đó lại chuyển mình, xoay người ngồi lại, lưng hướng về phía đầu của Trương Nhất Phàm, dùng sức để massage chân hắn.

Massage bắp đùi, mũi chân, đùi non, rồi massage đến phía trên của đùi non. Trương Nhất Phàm vẫn không hề có phản ứng gì, Hà Tiêu Tiêu có chút do dự, chẳng phải là đã nói rồi sao? Muốn mình phải hầu hạ cho tốt vị khách này, chỉ có điều đối hương không hợp tác, chẳng lẽ bản thân mình phải chủ động?

Đã từng được chứng kiến không biết bao nhiêu người khách đến khu vực này, tất cả bọn họ đều háo sắc, làm gì có kiểu điềm tĩnh như thế này. Bọn người kia khi nhìn thấy mình, lúc nào cũng chỉ thích động chân, chạm tay, không được sờ mó chút nào là không yên tâm. Nhưng Trương Nhất Phàm lại nằm im như tượng gỗ, nằm yên ở đó mà không có phản ứng gì cả.

Vì thế mà cô ta nhớ lại lời dặn dò của Hồ Lôi: “Đây là mười ngàn tiền mặt, không cần biết cô dùng thủ đoạn gì cũng phải hầu hạ người này cho thật tốt. Nếu như anh ta muốn cô, thì mười ngàn này sẽ là của cô”.

Nói cách khác, nếu như Trương Nhất Phàm không muốn cô thì coi như cô chỉ có thể lấy được tiền công massage mà thôi. Nghĩ thế Hà Tiêu Tiêu liền hạ quyết tâm, bản cô nương đây không tin, với sắc đẹp này, cơ thể này, đường đường là một hoa khôi của trường Đại học công nghiệp Trung Nam lại không thể câu được một người đàn ông như thế này!

Trong làn váy ngắn ấy chỉ còn chiếc quần lót, Hà Tiêu Tiêu ngồi trên mông của Trương Nhất Phàm, có thể nói là hai người da thịt đã tiếp xúc với nhau. Sự kích thích như vậy cô ta không tin Trương Nhất Phàm lại có thể chịu đựng nổi.

- Phần lưng đã massage xong rồi, anh có muốn đổi tư thế không?

Hà Tiêu Tiêu trèo xuống khỏi người của Trương Nhất Phàm, ngồi xuống bên cạnh giường. Cái váy ngắn cũn không che nổi khe hở sâu hun hút giữa đôi chân thon dài trắng muốt ấy, rất dễ có thể nhìn thấy cái quần lót màu trắng rất đáng yêu ở đó.

Khi Trương Nhất Phàm xoay người, Hà Tiêu Tiêu chợt cảm thấy căng thẳng. Ôi, người khách trước mặt cô ta, đúng là một chàng trai mắt to mày rậm, khuôn mặt cân đối, hình như cô ta đã từng nhìn thấy ở đâu thì phải.

Phải nói đó là một người đàn ông rất điển trai và có cá tính. Vừa nhìn Hà Tiêu Tiêu đã nhận định như vậy. Từ con người của Trương Nhất Phàm tỏa ra một chí khí nam nhi vô cùng mạnh mẽ.

Ôi!

Hiến dâng lần đầu tiên của mình cho người như thế này thì còn gì mà hối tiếc chứ? So với mấy cậu con trai nhạt nhẽo mà mình kết giao cùng ở trường đại học thật đúng là không thể so bì được với Trương Nhất Phàm này.

Trương Nhất Phàm trong người cũng có chút men rượu, khẽ he hé mắt nhìn, hắn phát hiện thấy cô gái trước mặt không ngờ lại xinh đến thế, ở cô ta toát lên vẻ thanh khiết, gần bùn mà chẳng bị bùn làm cho nhơ bẩn.

Nói thật, hắn ghét nhất loại đàn bà trong giới làng chơi phấn son lòe loẹt, trát cho dầy mặt. Nhưng người con gái trước mặt hắn hiện tại lại khiến cho hắn có cảm giác mới mẻ.

Cái áo ngoài lúc nãy đã được Hà Tiêu Tiêu cởi bỏ, để lộ ra một khoảng ngực, trắng ngần. Áo lót của cô màu đen, tương phản với làn da trắng muốt như ngọc của cô. Như thế cái khe ngực sâu hun hút ấy chính là tiêu điểm của mắt nhìn.

Lúc này Hà Tiêu Tiêu đã bước lên cưỡi trên người của Trương Nhất Phàm. Cô ta đặt mông xuống đúng chỗ hai đùi tiếp giáp nhau. Trương Nhất Phàm dù sao cũng không phải loại Liễu Hạ Huệ ngu đần đầu gỗ. Một cô gái đẹp đến nhường này lại đang ngồi ở cái tư thế mờ ám này trên cơ thể của mình, cậu nhỏ liền ngóc đầu lên trong chiếc khăn tắm.

Hùng hổ, mạnh mẽ, như cậy gậy chĩa thẳng lên trời.

Hà Tiêu Tiêu hoảng sợ, không ngờ tên đầu gỗ này lại phản ứng nhanh nhạy đến vậy, trống ngực cô lập tức đập thình thịch, mặt cũng đỏ bừng lên.

- Cô là người mới tới à?

Trương Nhất Phàm mở to mắt, liếc Hà Tiêu Tiêu đánh giá lại một lần nữa.

Mái tóc của cô ta bị kéo thẳng ra phía trước, có thể do cô ta xấu hổ, thẹn thùng mà lúc nào đầu cũng cúi gằm xuống, nhưng nhìn cái cúi đầu ấy vô cùng dịu dàng, hắn dường như thấy bóng dáng của Đổng Tiểu Phàm ở trong đó. Mặt mày cô ta rất thanh tú, hài hòa, xinh đẹp. Bờ vai, khuôn ngực, lại thêm vòng eo nhỏ nhắn, thon gọn, đương nhiên cô ta sở hữu một vóc dáng mà khiến cho ai cũng phải trầm trồ, thán phục.

Hắn không thể không thừa nhận, cô gái trước mặt quả thật vô cùng xinh đẹp. Hắn cũng đoán chắc thằng cha Hồ Lôi này cũng đã phải tiêu tốn bộn tiền rồi đây? Không ngờ lại đúng sở thích, khẩu vị của mình đến thế.

Trương Nhất Phàm một lần nữa đưa ánh mắt ngắm nhìn cô gái vô cùng hấp dẫn trước mặt. Khuôn ngực của cô gái này không to, nhưng cũng không nhỏ, vừa vặn một bàn tay nắm lấy, vì thế mà đột nhiên hắn nhớ tới câu nói nổi tiếng của Hồ Lôi: chẳng có ngực đàn bà nào mà sinh ra đã to cả, cứ sờ mó nhiều tự nó sẽ to lên mà thôi.

Cho nên, mục tiêu của đời tôi là thực hiện giải quyết vấn đề nan giải mà giới y học không thể giải quyết nổi, đó là miễn phí đắp to ngực cho phụ nữ.

Vô sỉ quá, quả thật là rất vô sỉ.

Khi nghĩ đến những câu nói đó, đột nhiên Trương Nhất Phàm phát hiện thấy bản thân hắn hôm nay sao lại quá ham muốn. Hôm nay mình làm sao vậy nhỉ? Tự dưng lại cứ như con quỷ háo sắc, chỉ muốn vồ lấy đàn bà mà ngấu nghiến.

Mẹ kiếp! Đột nhiên hắn nghĩ chắc hẳn thằng ranh Hồ Lôi đã bỏ thuốc vào trong rượu rồi!

Được lắm, không ngờ lại âm mưu với mình như vậy. Hắn đột nhiên nhớ ly rượu vang mà Hồ Lôi đưa cho uống lúc nãy, lúc đó trên khóe miệng của Hồ Lôi rõ ràng có lóe lên một tia cười nham hiểm, chỉ tại Trương Nhất Phàm đã không để ý.

Hà Tiêu Tiêu lại bắt đầu massage, hai tay ấn xuống bộ ngực săn chắc của Trương Nhất Phàm. Cái cảnh cô ta ngồi trên người hắn, cúi xuống để xoa xoa, ấn ấn ngực mình, vốn dĩ cô ta lại chỉ mặc một bộ đồ ngắn, để hở ra khá nhiều bộ phận cơ thể, khi cô ta cố dùng sức thì hầu như các phần bị lấp đi đó muốn phô bày hết ra.

Con ranh này, đúng là chịu hết nổi rồi!

Trương Nhất Phàm cảm giác được một ngọn lửa dục tình đang thiêu đốt mãnh liệt toàn thân hắn.

Càng nguy hiểm hơn, chỗ Hà Tiêu Tiêu ngồi xuống đó lại cách đúng chỗ quan trọng nhất của thằng đàn ông khoảng mấy phân mà thôi. Cái cột cứng nhắc ấy chĩa thẳng vào bộ phận nhạy cảm của người con gái, toàn thân Hà Tiêu Tiêu khẽ run lên, nhưng cô ta không hề lùi lại, ngược lại vẫn cố cúi người về phía trước để xoa nắn, vì thế mà cái cột cờ ấy chọc thẳng vào bụng dưới của cô ta.

Hết chịu nổi rồi!

Đột nhiên Trương Nhất Phàm đưa tay ra ôm lấy cổ của Hà Tiêu Tiêu, kéo mạnh cô ta xuống…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.