🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Cách nói này là ai dậy thiếu gia đấy?

Thẩm Mặc len lén gạt tay hắn ra, mặt quái dị hỏi.

- À, là những huynh đệ trong trường học họ tộc.

Tứ thiếu gia gập quạt thiếp vàng lại, lấy làm lạ hỏi:

- Có gì không ổn à?

- Đương nhiên không ổn.

Thẩm Mặc trợn mắt lên:

- Đoạn tự, phân đào, Long Dương, ba cái điển cố này nói về một chuyện.

- Chuyện gì?

Tứ thiếu gia mắt tỏ ra háo hức, chất phác hỏi.

- Nam yêu nam.

Thẩm Mặc hạ thấp giọng nói.

Thẩm Kinh thộn ra một hồi mới bùng nổ, phát ra lời chửi rửa của Thiệu Hưng, Thẩm Mặc nghe không hiểu lắm, nhưng đoán chừng là mấy câu "tìm bọn chúng tính sổ".

Y vốn cho rằng Thẩm Kinh sẽ trở về tính sổ, ai ngờ qua một lúc hắn không chửi nữa, hầm hừ nói:

- Đi, tới bên sông giải khuây.

Thẩm Mặc không khỏi bật cười:

- Sao không tìm bọn họ tính sổ.

- Thôi vậy, chẳng làm gì được.

Thẩm Kinh nói một câu hàm hồ, hiển nhiên không muốn nhiều lời.

Thẩm Mặc cũng không có cái sở thích bới móc bí mật của người ta, liền gật đầu đi trước. Thẩm Kinh cúi đầu theo sau, hiển nhiên còn đang tức giận.

Hai người một trước một sau vừa ra cửa, Thẩm Mặc liền nghe thấy có người gọi mình:

- Triều Sinh, Triều Sinh...

Y nhìn theo tiếng gọi, liền thấy một thiếu niên người cao lớn, đứng dưới tán cây bên đường, đang mừng rỡ vẫy tay với mình.

- Trường Tử?!

Thẩm Mặc lập tức tươi cười, rảo bước đi tới, tới trước thiếu niên cao lớn.

Người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/34337/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.