Thẩm đại lão gia nhíu mày, trầm giọng nói với Tứ thiếu gia đứng ở bên cạnh: 
- Lão Tứ, người là do con đưa về, đem ngọn nguồn kể cho vi phu nghe một chút. 
- Tuân lệnh phụ thân đại nhân. 
Từ thiếu gia ngoan như mèo con, nhỏ nhẹ nói: 
- Hôm nay khi hài nhi đang học tập ở trong phòng, nam nhân của Thất cô nương đột nhiên tới cáo trạng, nói tiểu ca này đánh bị thương vợ của hắn. 
Nói rồi nhìn cha một cái, thấy sắc mặt ông không đổi mới tiếp tục cẩn thận nói: 
- Phụ thân muốn hài nhi để ý chiếu cố tộc nhân, hài nhi tuân theo ý tứ đó, tới Văn Đào viện xem xét, liền thấy Thất cô nương bị thương và vị tiểu ca này ở bên trên lầu. 
- Nói vào trọng điểm. 
Thẩm lão gia sầm mặt: 
- Không cần cứ tự khoe khoang mãi. 
- Dạ, vâng. 
Tứ thiếu gia rụt cổ lại, nói vắn tắt: 
- Hài nhi phát hiện ra Thất cô nương này bị thương, nhưng vị tiểu ca này bị bệnh nằm trên giường, tới nay chưa ra khỏi phòng. Hải nhi không hiểu y làm bị thương Thất cô nương ra sao, không dám tự tiện, liền mang tới cho phụ thân minh xét. 
- Coi như con còn hiểu chút quy củ. 
Mặt Thẩm lão gia hơi giản ra, khen một câu. Quay đầu sang hỏi Thẩm Mặc: 
- Là ngươi đả thương Thất cô nương sao? 
- Học sinh nào dám. 
Thẩm mặc dứt khoát phủ nhận: 
- Nếu là học sinh đả thương Thất cô nương thì kiếp này học sinh không trúng được cử nhân. 
Đối với người đọc sách mà nói, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/34332/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.