Ăn qua loa xong bữa sáng, Thẩm Hạ dọn dẹp đồ dùng bát đũa trước, rồi mới bưng một cái chậu thau tới dưới giường, dặn:
- Muốn đi vệ sinh thì cứ đi vào đây, cha ra ngoài đi vài vòng.
Rồi vội vàng đóng cửa xuống lầu, đi như chạy trốn.
Ông vừa đi, căn lầu gác nhỏ liền trở nên yên tĩnh, những tiếng huyên náo bên ngoài dần dần truyền vào.
Ghé qua cánh cửa sổ khép hờ, Thẩm Mặc thấy một bầu trời xanh thẳm, áng mây trắng bồng bềnh, màu sắc thuần khiết. Anh chàng quen nhìn bầu trời mù mịt không khỏi ngây dại, phải lâu lắm mới tỉnh lại, giỏng tai lắng nghe động tĩnh ngoài cửa sổ... Y nghe thấy tiếng thuyền đi trên sông, tiếng cười đùa của người nông dân, còn cả tiếng cười vui vẻ của đám trẻ con.
Nằm một lúc vẫn không ngủ được, Thẩm Mặc dồn sức chống cánh tay muốn ngồi dậy nhìn ra bên ngoài, tiếc rằng người như đổ trì vào bên trong, lại ngã phịch ra giường, đau tới toát mồ hơi lạnh.
Y bản tính là kẻ ương bướng, càng không được thì càng thử đi thử lại. Chẳng bao lâu hành cho toàn thân đầm đìa mồ hôi, nằm thẳng cẳng trên giường thở hồng hộc.
Lúc này cửa phòng bị đẩy ra một cách thô bạo, con mụ béo kia lại xuất hiện trước mặt Thẩm Mặc, còn có thêm một nam nhân gày gò, vác một cái rương lớn, đứng ở đằng sau mụ.
Nữ nhân kia sớm đã nhìn thấy Thẩm Hạ rời đi, liền nghênh ngang tiến vào, nện mông xuống ghế dài, chẳng thèm nhìn Thẩm Mặc lấy một cái, chỉ trỏ nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/34326/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.