Rạng sáng ngày mùng một tháng tám năm Long Khánh thứ sáu.
Trời vừa hửng sáng, trên các đường lớn vào hoàng thành lũ lượt kiệu khiêng, mỗi quan một kiệu nối tiếp nhau tiến vào. Bách tính kinh thành bị tỉnh giấc, nhớ ra hôm nay là ngày bách quan lên triều.
Quan kiệu của Thẩm Mặc vừa đặt xuống, đã có mấy trăm quan viên bước tới. Hôm nay là ngày bách quan lên triều sau khi vua đăng cơ, theo lệ ở kinh thành, tất cả các quan viên ở mỗi nha môn bất kể phẩm cấp lớn nhỏ đều phải tới tham dự, đương nhiên, phần lớn chỉ có thể dập đầu từ ngoài ngọ môn mà không được vào Tử Cấm thành.
Vừa thấy Thẩm lão tới, đám đông ồn ào bỗng yên tĩnh hẳn xuống. Đối với hầu hết các quan viên mà nói, vị đương triều thái bảo chiến công hiển hách này thật sự là cao quá tầm với, hơn nữa mấy năm nay y cũng không còn tham gia nhiều vào triều chính, cho nên khó tránh khỏi khiến cho mọi người thấy xa lạ. Không có ai dám tới hỏi chuyện, ngoài mấy người quen Đường Nhữ Tập, Chử Đại Thụ và Từ Vị.
- Ta còn tưởng hôm nay ngươi sẽ không tới chứ.
Từ Vị đối với Thẩm Mặc một bụng bực bội, mấy năm nay, hắn vì đại kế giáo dục của mình mà sống chết với quốc giám. Nào ngờ đến lúc chuyện sắp thành thì Thẩm Mặc lại làm con rùa rụt cổ. Y như thế sao không khiến những người đem hi vọng gửi lên y thất vọng chứ?
Thẩm Mặc vuốt mũi, cười khổ nói:
- Các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063428/chuong-880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.