Từ trước đến nay nào có đại nội tổng quản khi lên đài mà không phải từ trên xuống dưới trong cung đổi lại một lần, đổi người cũ của tiền nhiệm thành tâm phúc của mình, hiện tại Phùng Bảo lại làm ngược lại, trong nhất thời làm an lòng nhân tâm, nhất là người của Mạnh Hòa ngày xưa, tất cả đều cảm động đến rơi nước mắt, ca công tụng đức, coi hắn trở thành tổ tông thật.
Bởi vì hôm nay đã muộn, lại là trong lúc quốc tang, không thích hợp tụ tập quá lâu, thấy thu hoạch nhân tâm cũng được rồi, Phùng Bảo liền bảo họ giải tán. Đợi khi không có ngoại nhân rồi, tùy đường thái giám liền hầu hạ Phùng Bảo cởi đồ tang xuống, cởi giày, lau người, thay một bộ đạo bào tơ lụa. Nói đến thì mấy ngày nay quả thực Phùng Bảo cũng mệt gần chết, quốc tang và lễ đăng cơ thật ra có hơn phân nửa là tiến hành trong cung, chi phí bài biện, lễ nghi quy chế, tất cả đều là hắn tự mình trông coi, còn có liên hệ câu thông với ngoại đình cũng phải nhờ hắn phí tâm, mà ở chỗ hoàng thượng và Lý nương nương hắn cũng không thể chậm trễ. . . Lúc nãy hắn để bọn thái giám này đợi lâu cũng không phải cố ý, mà là hầu hạ hoàng đế dùng thiện xong, lại nói chuyện một chút với Lý nương nương, đến trời tối đen mới cáo từ trở về.
Nằm trên giường trúc, bảo mấy tiểu thái giám đấm bóp chân cho hắn, cảm thấy đỡ mệt mỏi rồi mới có khẩu vị dùng cơm, bữa tối hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063421/chuong-876-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.