Nửa canh giờ sau chiến thuyền hoàn thành cảnh giới ngoại vi, thuyền vận chuyển bắt đầu đổ bộ lên bến tàu, rất nhanh 5000 quan binh Đại Minh võ trang đầy đủ khống chế bến tàu.
Tới hoàng hôn có quan viên tới truyền quốc vương An Nam cận kiến khâm sai đại nhân.
Thiên cổ đế đã đổi vương phục màu đỏ đứng dậy, Trịnh Tùng cũng đi theo.
Nhưng tới trước tuyến cảnh giới, Trịnh Tùng bị vệ binh ngăn lại bên ngoài, quan tuyên kiến nói:
- Có gọi ngươi không? Chẳng hiểu quy củ gì cả.
Làm Trịnh Tùng thường ngày diễu võ dương oai ngượng đỏ cả mặt.
Thiên cổ đế đứng lại nói:
- Thượng sai, đó là thừa tướng bỉ quốc, xin để ông ấy cùng tiểu vương cận kiến khâm sai đại nhân.
- Đốc sư đại nhân chỉ tuyên quốc vương cận kiến thôi, không gọi thừa tướng.
Quan viên kia sắc mặt không hề thay đổi.
- Nếu thế thần ở ngoài đợi đại vương.
Trịnh Tùng không chịu nổi mất mặt, cười khan đầy ý cảnh cáo với Thiên cổ đế, phất tay áo rời đi.
Mặc dù bị bẽ mặt, nhưng Trịnh Tùng cho rằng, Đại Minh không hiểu tình hình An Nam, tưởng Thiên cổ đế là người có quyền định đoạt, hắn tin sự thực sẽ mau chóng cho Đại Minh biết, An Nam rốt cuộc là của ai.
Thiên cổ đế đi vào rất lâu tới khi trời tối mới ra, nói với Trịnh Tùng khâm sai có lời mời.
- Khâm sai nói với đại vương điều gì?
Trịnh Tùng mặt âm trầm như trời sắp mưa.
- Không có gì cả, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063406/chuong-863-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.