"Cử triều chi sĩ, Giai phụ nhân dã" bất kể bách quan nghĩ thế nào Long Khánh thích mê câu này, lần đầu tiên hắn sinh hứng thú với thứ công văn đáng ghét, suốt ngày cầm tấu sớ Hải Thụy xem đi xem lại, còn hứng thú hỏi Trần Hoành:
- Theo cách nói của Hải Thụy thì há chẳng phải Từ các lão là một bà già?
Trần Hoành dở khoác giở cười:
- Chủ nhân thật giỏi suy luận, có điều nếu coi triều đình là một trạch viện, Từ các lão chẳng phải là bà già nắm quyền sao?
- Vậy Lý các lão thì sao?
- Lý các lão là con dâu cả, bị mẹ chồng áp cho im re, chỉ thích kiếm chút lợi nhỏ, khổ cái tâm cơ không đủ, toàn bị người ta hại.
Trần Hoành cười:
- Chủ nhân nói xem có phải không?
- Chính xác, chính xác, vậy Trương sư phụ?
- Trương các lão là khuê nữ của lão phu nhân, bà cô này rất nhiều toan tính, nhưng tuổi cao rồi mà chưa gả đi được, tất nhiên suốt ngày gây chuyện thị phi, nhưng lão phu nhân chăm bẵm từ nhỏ cho nên thường thiên vị.
- Ừm..
Long Khánh nghĩ thấy đúng là như vậy, nhưng dù sao là sư phụ của mình không tiện bình luận:
- Còn Trần sư phụ.
- Trần sư phu... Là con của tiểu thiếp, không được lão phu nhân thích, ai cũng dám bắt nạt, cho nên sống rất gian nan, lúc nào cũng phải cẩn thận.
Hoàng đế có chút áy náy, gật đầu:
- Mấy lần gặp Trần sư phụ đều có cảm giác buồn bã, vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063360/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.