Binh bộ, Đại học sĩ trị phòng (nơi chờ hoàng đế triệu kiến).
Thẩm Mặc khuôn mặt tươi cười nhìn hai vị quan viên tam phẩm trạc tuổi mình ngồi ở bên phải, chính là hai Binh Bộ Thị Lang tân nhiệm, Đàm Luân và Ngô Đoái.
Đàm Luân còn tốt, Ngô Đoái thì vẻ mặt kích động, lần này một hơi tăng qua tứ phẩm, từ ngũ phẩm lên hẳn tam phẩm, khiến cho tâm tình của hắn thật lâu rồi mà vẫn cứ lâng lâng.
- Hai vị đều là tri kỉ của ta.
Thẩm Mặc thản nhiên cười:
- Những lời khách sáo không nói nhiều nữa.
Nói rồi khuôn mặt nghiêm túc trở lại nói:
- Quan hệ của hai vị với ta trong triều ai cũng biết, nếu bị chụp cho cái tội nhiệm nhân duy thân là không xong đâu... Tử Lý huynh thì không nói, huynh vốn là quan tam phẩm, điều về làm Binh bộ thị lang thì không ai nói gì...
(nhiệm nhân duy thân: dùng người không khách quan)
Thoáng dừng lại nhìn sang Ngô Đoái, lại nói:
- Quân Trạch huynh thì không giống vậy, lẽ ra huynh nên đi lên từ binh bị một tỉnh, rồi sau đó mới làm chức thị lang này.
Vẻ mặt Ngô Đoái trở nên nghiêm túc, gật đầu nói::
- Lẽ ra nên như vậy.
- Nhưng chỉ có huynh làm hữu thị lang ta mới yên tâm.
Thẩm Mặc khẽ than một tiếng:
- Không biết là ta đang giúp huynh hay hại huynh.
- Đại nhân không nên nói vậy.
Ngô Đoái trầm giọng nói:
- Việc đại nhân làm, thuộc hạ ghi tạc trong lòng.
Nghe xong lời này, Đàm Luân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063336/chuong-800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.