🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thẩm Mặc xuống kiệu, thấy Dương Bác đứng ở phía tây hành lễ, vội đáp lễ nói:

- Bác lão, sao có thể như thế?



- Không làm thế, người ta chê cười lão phu vô lễ sao?

Hai người chỉ hàn huyên như thế rồi vào phòng.



Trà nước xong, Thẩm Mặc nhìn quanh:

- Bác lão, nghe nói nơi này mỗi ngày người như trẩy hội, sao hôm nay lại vắng vẻ vậy?



- Chẳng phải vì đại nhân tới, lão phu đuổi hết bọn họ tới tiền viện, nếu không nơi này đã chẳng khác gì cái chợ.

Dương Bác lắc đầu cười khổ:

- Nắm xương già này sắp bị chúng đè nát rồi.



- Thế cứ đóng cửa từ khách cho xong.

Thẩm Mặc hiến kế.



- Lão phu cũng muốn thế, nhưng có kẻ bản lĩnh len được qua khe cửa.

Dương Bác ngầm chọc một câu, cũng không dám thái quá, nói tiếp:

- Sắp cuối năm rồi, chớp mắt năm sau là kinh sát, đám kinh quan như có lửa đốt đít vậy.



- Năm này chẳng dễ sống.

Thẩm Mặc trầm tư.



- Vì loạn mới cầu trị mà.



Dương Bác cảnh giác :" Lão phu không thể mất chủ động, nếu không bị tên tiểu tử này lừa bán mất." Liền chuyển đề tài:

- Hiền đệ ở nội các trăm công ngàn việc, sao rảnh rỗi tới cái miếu nhỏ này?



- À, tới xin lỗi Bác lão.

Thẩm Mặc đứng dậy vái thật sâu:

- Vì tại hạ hành sự ấu trĩ, làm Bác lão chịu ủy khuất, thật hết sức xin lỗi.



- Đâu có, đâu có.

Dương Bác vội đỡ lấy, trong lòng thầm rống lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063308/chuong-787-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quan Cư Nhất Phẩm
Chương 787-4: Sứ giả tới (4)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.