- Ghé tai qua đây.
Trương Cư Chính thần bí cười nói. Thẩm Mặc đành phải ghé đầu qua nghe hắn nói một hồi, rồi cũng biến sắc:
- Huynh như vậy không quá chính đáng rồi đấy?
- Yên tâm đi, nếu như lão sư trách tội thì ta sẽ gánh toàn bộ trách nhiệm. - Trương Cư Chính vỗ ngực nói, rồi chuyển đề tài: - Nhưng ngươi cũng phải nói rõ ngọn ngành với ta, có bao nhiêu phần trăm đánh thắng trận này?
Nói rồi hai mắt tỏa sáng cười rộ lên:
- Thẩm Giang Nam ngươi không có bảy thành nắm chặt là tuyệt đối sẽ không nói những lời đó đúng không.
- Ha ha. . .
Thẩm Mặc nếu pha trò nữa thì thật mất thân phận, y liền lắc đầu:
- Chuyện chiến tranh có ai nói rõ ràng được đâu.
- Vậy thì 50-50 đi? - Trương Cư Chính vỗ tay cười nói: - 50-50 trong mắt Thẩm Giang Nam ngươi cũng chắc chắn hơn người khác nhiều.
Cũng không hỏi Thẩm Mặc chuẩn bị cụ thể thế nào, Trương Cư Chính liền chắp tay nói:
- Cứ quyết định thế đi, ngày mai đừng quên thượng thư, tìm từ phải sục sôi, đừng làm cho nhân tâm nguội lạnh thì không được đâu.
Nói xong lên kiệu trước, nghênh ngang mà đi.
Nhìn cỗ kiệu của hắn đi xa, Thẩm Mặc thầm nghĩ nếu so về quyết đoán thì Trương Thái Nhạc này mạnh hơn ta nhiều. Nghĩ vậy, y không khỏi cười khổ lắc đầu, vung tay áo một cái rồi cũng lên kiệu, dẹp đường hồi phủ.
Về đến nhà, Thẩm Mặc thay đổi thường phục rồi đi đến tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063288/chuong-777-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.