- Cung nghênh bệ hạ..
Quần thần hô vang quỳ xuống hai bên ngự đạo.
Hoàng Cẩm giọng vang vọng chưa từng có:
- Hoàng thượng có chỉ, Dụ vương mang thái tử lên xa giá.
Dụ vương vội đáp:
- Thần tuân chỉ.
Rồi bế Chu Dực Quân, được Hoàng Cẩm đỡ lên xa giá, liền thấy phụ hoàng của hắn mặc long bào, ngồi ngay ngắn trên long ỷ, hai bên còn có đôn gấm.
- Nhi thân cùng thế tử Chu Dật Quân khấu kiến phụ hoàng.
Dụ vương vội kéo con trai quỳ trước mặt hoàng đế, tiểu thế tử cũng hô:
- Bái kiến hoàng gia gia.
Gia Tĩnh ánh mắt vốn buồn bã, nghe thấy giọng nói trong sáng của tôn tử, mắt sáng lên:
- Chu Dực Quân, tới bên hoàng gia gia nào.
Đứa bé thấy gọi tên mình, ngẩng đầu lên, nhưng không dám tới, nó vốn không nhận ra ông già này, nên lòng sinh sợ hãi, vừa rồi chỉ hô theo như vẹt học tiếng mà thôi.
Dụ vương nói nhỏ:
- Chu Dực Quân, tới đi.
Tiểu thế tử bò dậy, dè dặt đi tới trước mặt Gia Tĩnh.
Nhìn tôn tử đáng yêu, lòng Gia Tĩnh đế mềm xuống, ông ta thật muốn bế tôn tử của mình, nhưng căn bản không có sức, hiền từ nói:
- Nào ngồi bên cạnh.
Hoàng Cẩm vội tới bế tiểu thế tử, nhưng nó không cho:
- Ta tự đi.
Nó vịn đôn gấm bò lên, xoay người lại, lưng ưỡn thẳng, ngồi rất ra dáng, đắc ý nhìn Gia Tĩnh đế, ý tứ là, xem đi, cháu làm được mà.
Gia Tĩnh đế cười từ tận đáy lòng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2063268/chuong-766-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.