🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cảnh vật trước mắt ào ào trôi về đằng sau, Thẩm Mặc sắp cảm thấy chết ngạt thì bàn tay bịt chặt lấy miệng y buông ta, y còn chưa kịp thở lấy hơi thì bị người ta dùng vải nhét vào miệng, bịt mắt lại, trói chân trói tay ném vào trong một cỗ xe ngựa.



Trong trạng thái mù mờ, y chỉ cảm thấy xe ngựa chạy rất nhanh, không biết qua bao lâu, xe ngựa dừng lại, y bị người ta ném một cách thô bạo như ném bao cát từ trên xe xuống, đẩy y đi một quãng đường rất dài, hai chân y vừa đau vừa mỏi, nhất là khi qua bậc đá và ngưỡng cửa, phải nhấc chân lên làm y thấy xương khớp sắp rã ra rồi.



Cuối cùng chả biết là lúc nào, bàn tay tóm sau lưng y buông ra đột ngột, Thẩm Mặc bị ngã thẳng xuống mặt đất cứng như đá, làm y đau tới nổ đom đóm, nước mắt chảy cả ra.



Lúc này vải vụn trong miệng y bị lôi ra, y chẳng để ý tới nói chuyện, ra sức hít lấy không khí trong lành đã.



Liền nghe một giọng nói già nua vang lên:

- Ngươi là phạm quan Thẩm Mặc Chiết Giang?



"Khụ khụ..." Thẩm Mặc bị che mắt, không nhìn thấy đối phương, nhưng đầu óc bắt đầu vận chuyển, muốn tìm cách làm rõ thân phận của hắn. Không ngờ vừa mới hơi chần chừ một chút liền bị người ta đá vào đít, quát:

- Đại nhân đang hỏi ngươi đó, còn không thành thực trả lời.



- Ta không phải phạm quan.

Thẩm Mặc nổi giận:

- Các ngươi là ai? Ta chính là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062781/chuong-307.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quan Cư Nhất Phẩm
Chương 307: Không biết ở đâu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.