🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bài thơ ngùn ngụt khí thế này, chính là do Chu Nguyên Chương tiên sinh viết, vậy bức tượng cao cao trên kia là ai thì quá rõ ràng rồi.



May là nơi này chỉ có ba người biết tác giả của bài thơ đó, trừ y ra chính là Nhược Hạm và Nhu Nương rồi, ba người trao đổi ánh mắt cho nhau, quyết định vĩnh viễn giữ kín bí mật này.



Thiết Trú mời ba người đi vào nơi trong cùng của đại điện, chỗ đó kín gió, đốt lửa lên hết sức ấm áp. Để cho đại nhân được thoải mái hơn, Thiết Trụ còn chuyển bàn cúng của thái tổ gia tới, phủi bụi bên trên đi, cười nói:

- Vừa rộng vừa chắc vừa lớn, đại nhân cứ coi như bàn sách, mệt thì nằm lên ngủ, dù sao cũng tốt hơn là nằm dưới đất.



Nhìn đội trưởng đội hộ vệ gầy hẳn đi một vòng, Thẩm Mặc nói:

- Ta luôn muốn nói với người câu này ... Huynh đệ, cám ơn ngươi.

Y đúng là đầy cảm kích với người huynh đệ thô hào mà tinh tế, có tình có nghĩa này.



Thiết Trụ gãi đầu, cười chân thật:

- Đại nhân khách khí làm gì?



Thẩm Mặc vỗ vai hắn, cười:

- Ngươi nói đúng lắm.



- Vậy tiểu nhân đi đây, bọn chúng bắt đầu làm chim rồi, phải trông coi để tránh lãng phí. Đại nhân bảo Nhu cô nương đun nước trước đi, lát nữa tiểu nhân mang chim tới.



- Ừ đi đi, không cần vội.



Đợi Thiết Trụ đi rồi, Nhược Hạm bê một chậu nước nóng tới, giúp y cởi chiếc áo choàng dầy. Thẩm Mặc ngồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062775/chuong-301.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quan Cư Nhất Phẩm
Chương 301: Hoàng đế rời bệ thờ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.