Vấn đề này quá lớn, Thẩm Mặc chỉ nói tận lực mà làm, nhưng không nắm chắc.
Trương Kinh kiên nhẫn khuyên y:
- Lang binh đều nghe Ngõa phu nhân, Thổ binh đều nghe Bành Minh Phụ, ta sẽ nói chuyện với cả hai người đó, chỉ cần Chuyết Ngôn vỗ về được cả hai người họ thì không có vấn đề gì.
Thẩm Mặc cười khổ:
- Nếu như học sinh có đủ bạc thì không vấn đề gì, đây chẳng phải chuyện khó, có tiền sai khiến được quỷ thần, nể mặt tiền, bọn họ sẽ nghe lời.
Rồi giang hai tay ra:
- Nhưng học sinh một là không có quyền hai không có tiền, lấy cái gì đi vỗ về người ta.
Trương Kinh cười khan:
- Chuyết Ngon giúp thúc giục vài câu là được.
- Học sinh hỏi câu nữa.
Thẩm Mặc cười lạnh:
- Tiền thưởng ba trận chiến thắng có được thực hiện không?
Trương Kinh lắc đầu:
- Không có, số tiền này do binh bộ hứa, hộ bộ cấp, thế nào cũng phải đợi lão Chu nhậm chức, để cho ông ta bán cái ân tình này.
- Chẳng may Chu đại nhân không cấp thì sao?
Thẩm Mặc thởi dài:
- Hoặc là bớt xén một phần, điều này là rất có thể.
- Tận sức mà làm vậy.
Trương Kinh thở dài:
- Nếu như không có cách nào thì để bọn họ sớm trở về, tránh tình thế ác hóa.
Thẩm Mặc gật đầu, nói:
- Học sinh biết rồi.
~~~~~~
Ngày hôm sau thánh chỉ tới.
Trong đội nghi trượng thái giám truyền chỉ, không ngờ có những người thần bí ngoài thành hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062674/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.