Món ngon trước mắt, động tác của tất cả mọi người đều rất nhanh, Thẩm Mặc và A Man ôm một đóng cảnh cây ra sau hòn giả sơn, đương nhiên không thể trông cậy vào nó mà nhóm lửa, y sớm sai người mang than củi tới rồi.
Nhu Nương đã mang nguyên liệu Thẩm Mặc muốn tới, vội giúp y xếp than rồi đặt cành thông bên trên, cuối cùng là đôt lửa. Lúc này Thiết Trụ cũng mang một chậu bùn vàng tới, Thẩm Mặc cười:
- Ngươi đúng là hiểu việc, vừa rồi ta còn đang lo , ngươi đừng có mang thứ bùn ứ màu đen về.
Hai chân Thiết Trụ toàn là bùn, cười ha hả nói:
- Đại nhân coi thường Thiết Trụ quá, ti chức cũng biết làm gà ăn mày.
Thẩm Mặc cười:
- Nguyên lý cơ bản là thế.
Liền bảo hắn đổ bùn xuống đất, rồi đem gia vị đổ hết vào bùn, cởi áo ngoài ra, sắn tay lên, ra sức nhào.
Đợi bùn trộng đều, Thẩm Mặc lấy con chim nhỏ từ trong bao vải ra, bọc chặt lấy, thàn một cục bùn kín mít.
A Man thấy hay, cũng học theo, thò hai bàn tay trắng muốt vào bùn, nghịch một cách thích thú.
Thiết Trụ cũng muốn giúp, nhưng bị Thẩm Mặc đuổi đi trông lửa, thế là hai lớn một nhỏ đều bận rộn, còn lại Nhu Nương không có việc gì làm, nàng phát hiện ra việc gì cũng không xen vào được, liền nói:
- Nô tỳ biết nấu cơm bằng ống tre.
Thẩm Mặc nói:
- Hay quá, chỉ ăn thịt không cũng không được, có cơm là tốt nhất.
Nhu Nương như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062662/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.