Thẩm Mặc nghe mà đổ mồ hôi, nửa ngày trời mới hồi phục tinh thần:
- Cô nói đám người kia đuổi bắt cô vì thứ rượu thuốc này sao?
- Đó không phải là rượu thuốc bình thường.
Lộc Liên Tâm giải thích:
- Là một loại rượu do trăm thứ thuốc quý ủ nên, có thể làm củi khô cũng nở hoa xuân ...
Nhìn khuôn mặt hết sức trẻ trung của Thẩm Mặc, nàng chợt hiểu:
- Đương nhiên, đại nhân chính đang tuổi trẻ rực rỡ, tạm thời không nhận ra sự quý giá của nó.
Thẩm Mặc cười khan, che dấu sự xấu hổ:
- Đó là bí phương tổ truyền của cô nương.
- Đúng thế, từ sau khi phụ thân qua đời, thì chỉ còn ta và tỷ tỷ ta biết thôi.
Lộc Liên Tâm có chút sa sút tinh thần, đem thân thế kể ra cho Thẩm đại nhân biết.
Nàng là người huyện Lâm ở Sơn Đông, trong nhà dựa vào phương thuốc bí truyền này làm nghề y, cuộc sống giàu có. Nhưng hơn mười năm trước có tên thân hào ở huyện muốn đoạt Bách Hoa Tiên Tửu của nhà nàng. Vương gia không chống lại được, lại không muốn đem phương thức tổ truyền giao ra, cha mẹ nàng đưa các nàng xuống Giang Nam tránh họa, ở huyện Tượng Sơn phủ Ninh Ba Chiết Giang.
Vì có bài học trước đó, Vương lão gia biết rõ đạo lý thất phu không có tội vì mang ngộc mà thành tội. Liền không dám mang Bách Hoa Tiên Tửu ra nữa, lấy tiền tích góp cả đời quyên lấy một chức tiểu lại, cả nhà bình an sống qua ngày, cũng hết sức hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062655/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.