Đêm khuya, chiến trường bờ bắc lại tới hồi kịch liệt, nhất là vùng thượng du, cuộc chiến càng thảm khốc, đám hương dũng điên cuồng dùng trường mâu quét ngang mặt nước, nhưng trúc mâu đã ném sạch, không thể cung cấp hỏa lực hỗ trợ nữa, cho nên có không ít giặc Oa lẻn lên được trên bờ, nhào tới vung đao chém ngã một loạt.
May đúng lúc này, Thẩm Mặc dẫn đội dự bị đánh tới.
Chỉ nghe đoàng một tiếng, một tên giặc Oa bò lên bị bắn chết ngay tại chỗ, Thẩm Mặc thổi khói súng, đưa nó cho người tùy tùng tạm thời đằng sau, đó là một hương dúng hết sức khéo tay, tiếp tục nhồi thuốc lắp đạn cho y.
Thẩm Mặc nhận lấy một khẩu súng khác, phải xoa hai tay tê dại, đi tới sau những hương dũng đứng hàng đầu, chiữa nòng súng về phía đối phương, hai bên gần trong gang tấc, cũng không lo không trúng.
Cứ lặp lại như thế mấy lần, không ngờ y giết chết bốn năm trên giặc Oa, điều này với Thẩm Mặc một ngày trước thực sự là không sao tin nổi, phải biết rằng xưa nay y luôn sợ máu, gà còn chưa giết. Nhưng một đêm đồ sát điên cuồng của giặc Oa, đã hoàn toàn thay đổi tính cách của thư sinh yếu đuổi này -- Hiện giờ y thấy giặc Oa căn bản không phải là người, cho nên giết chúng chẳng có chút chướng ngại tâm lý nào.
Trong đám người này, Thiết Trụ là người duy nhất có thể bắt nạt được giặc Oa, hắn cầm quỷ đầu đao, oai phong lẫm liệt đứng bên sông, thấy giặc Oa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062620/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.