Trong ngõ vang lên kiếng mở cửa kén két, từng luồng sáng từ trong khe cửa chiếu ra.
Những người hàng sớm tay cầm đèn, tay sách đao chạy ra ngõ, nhìn bốn xung quanh, không hề thấy có gì khác thường, bất giác đưa mặt nhìn nhau, có người run giọng hỏi:
- Chẳng lẽ có ma thật?
Lời vừa mới dứt, một trận gió thồi qua ngõ, phát ra tiếng ù ù.
Cả đám đại lão gia bất giác rùng mình, răng va vào nhau lập cập:
- Ma .. ma?
Ngược lại một bà nương không tin, vỗ tay cười:
- Ma thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy một đám quỷ nhát gan sợ són phân mười trượng.
Đám hán tử xấu hổ mặt đỏ bừng, có người cãi cố:
- Có quỷ thần thật đấy, các cụ già thường nói: Ai không tin, sẽ gặp ma, Bã Đậu, mụ cứ đợi đêm nay gặp ma đi nhé!
Mọi người nhao nhao phụ họa, đều nói trên đời có ma. Bà nương biệt hiệu Bã Đậu kia cứng cổ nói:
- Lão nương không tin có ma đấy, nếu đêm nay có ma, lão nương sẽ ôm ma ngủ một giấc.
- Ma ngủ với ma, đúng là xứng đôi.
Đám đông cười phát lên trêu ghẹo, những người đường phố thích nhất là những câu tục tĩu không ngọt không nhạt, sau đó ai về nhà nấy, đóng cửa nghỉ ngơi.
Bã Đậu cũng về nhà, nhưng hết sức bất bình vì lý luận vô thần của mình bị gạt bỏ, liền đóng cửa lại, từ sau khe cửa nhìn ra, nhỏ giọng hậm hực nói:
- Không có ma là không có ma! Chẳng nhẽ có ma trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-cu-nhat-pham/2062578/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.