Bì Tu vịn tường nhìn chằm chằm tấm chắn gió vịt vàng đang lắc lư kia, hắn chống tay lộn nhào một cái rồi hạ cánh xuống đất, khiến tấm chắn gió bị kéo căng phần phật.
Tấm chắn gió này đã theo hắn rất nhiều năm, vào sinh ra tử che mưa đội gió, tình cảm đâu chỉ ở mức bình thường. Nhưng Bì Tu vừa mới quay đầu thấy Givenchy bản limited mình bỏ cả lốc tiền để mua bị vo thành cụ lấm lem đầy bùn đất thì lập tức ném tấm chắn trong tay đi, hớt hải chạy tới nhặt quần áo.
Tay còn chưa chạm vào áo, hắn chợt nghe có một tiếng mèo kêu phát ra từ trong bộ đồ.
Không biết cái gì bọc ở giữa mà đang run rẩy không ngừng.
Lão yêu quái đen mặt, nhấc Givenchy của mình lên, để lộ ra cái thứ đang dựng lông nhe răng trợn mắt với mình….. Mèo con hử?
Hắn ngồi xổm xuống, dùng yêu lực áp chế, nhấc gáy con mèo nhỏ đang run bần bật kia đến trước mặt mình, tuy chỉ to bằng bàn tay, yêu khí cực kỳ mỏng manh, song vẫn có thể cảm giác được đây không phải một con mèo con bình thường.
Lào một con yêu quái mèo con.
Lông màu trắng xen xám, không phải mèo ta, chắc là mèo lai, không biết sao lại chạy tới đây.
Bì Tu quơ quơ con mèo bị vận mệnh bóp cổ: “Biết nói không? Biết thì nói đi.”
Mèo con kêu meo meo, có vẻ vẫn chưa biết nói chuyện.
“Như này sao mà dạy được, còn chẳng biết nói nữa chứ.” Bì Tu ngẩng đầu nhìn cơn mưa càng lúc càng nặng hạt, bèn chép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-ty-huu-chi-co-vao-khong-co-ra/829523/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.