Đợi đến khi tiếng còi thông báo kết thúc trận đấu của Bì Tu vang lên thì đã là sáng sớm hôm sau, hắn ôm Văn Hi đã mệt rũ rượi bắt đầu giấc ngủ muộn, chẳng buồn đoái hoài đến việc kinh doanh của quán cơm hôm nay.
Mãi đến tận trưa, các nhân viên trong quán đã tiếp khách được nửa ngày rồi mà cặp đôi trên lầu vẫn chẳng có dấu hiệu đi xuống.
Hầu Nhị vừa hâm mộ vừa phiền muộn, sau khi dọn dẹp chén đĩa một bàn xong, cậu chàng đi vào trong bếp, thở dài hỏi: “Đây chính là hận đêm xuân ngắn mặt trời lên, từ ấy quân vương chẳng tảo triều ư?”
Tất cả các quý ông chưa kết hôn trong nhà bếp đều lặng thinh, Cừu Phục đứng trước bếp nấu trầm tư, giơ cái xẻng lật soi mặt mình, âu sầu tự hỏi: “Tại sao mình lại xấu như vậy chứ?”
Nhậm Kiêu đang thái rau, nghe vậy hắn bèn sờ lên vết sẹo trên mặt, sau đó chửi tục: “Mẹ nó ớt dính vào mắt rồi.”
Hầu Nhị nhìn hai huynh đệ này rồi lại nhìn Tô An đang đứng ở quầy, lên tiếng thắc mắc: “Anh Tô, anh không nghĩ tới việc yêu đương kết hôn sao?”
Bàn tay tính sổ sách của Tô An ngừng lại, cậu im lặng một chốc rồi nói: “Có nghĩ chứ, nhưng sau rồi lại thôi.”
Hầu Nhị khó hiểu: “Tại sao?”
Tô An dõi về phương xa: “Bởi vì anh không chịu nổi phú bà bông cọ nồi, so với kiếm tiền, mạng vẫn quan trọng hơn.”
(Phú bà bông cọ nồi: xuất phát từ một câu chuyện trên mạng. Một dân cư mạng kể là mình có thằng bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-ty-huu-chi-co-vao-khong-co-ra/829519/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.