Dường như từ trong sâu xa đã có số mệnh sắp đặt, địa điểm gặp bọn đa cấp chính là quán ăn giang hồ lần trước.
Sau một hồi im lặng, Bì Tu hỏi: “Đông Hải long cung muốn nhiều giao châu như vậy để làm gì? Chơi Ricocher Lost World hả?” (Một game bắn bi lấy bối cảnh vũ trụ không gian.)
Nhậm Kiêu: “Ai mà biết lũ rồng kia nghĩ gì, chịch trời chịch đất chịch cây, biết đâu lại nghĩ quẩn muốn chơi đùa với vật vô cơ thì sao?”
Bì Tu: “Chắc không phải thế đâu, tuy Lão Chân Long có đời sống cá nhân thác loạn, năng lực mạnh đến nỗi đột phá cách ly sinh sản, thế nhưng thời nay long huyết đã nhạt đi nhiều lắm rồi, tuy vẫn thích làm loạn nhưng không đến nỗi ấy đâu.”
Nhậm Kiêu gẩy thuốc: “Ý anh là bọn chúng không chịch giao châu mà muốn chịch giao nhân hả?”
Bì Tu: ……?
Bì Tu: “Mày có thể dời suy nghĩ ra khỏi chữ “chịch” được không, ngẫm lại coi bọn chúng cần nhiều giao châu như vậy để làm gì.”
“Ây dà, tại dạo này em xem web Nhân Ngư Văn Học hơi nhiều ấy mà.” Nhậm Kiêu rít một hơi thuốc: “Giao châu ngoại trừ đẹp, mài thành bột để đắp mặt dưỡng da, còn có thể thể nối xương, ngoài ra thì chẳng có công dụng nào khác cả.”
Nói đoạn, hắn bỗng sững người: “Nếu là dùng để nối xương, nhiều giao châu như vậy, chắc xương trên người đã gãy nát thành vụn bánh quy rồi, có còn ghép lại nổi không vậy?”
Bì Tu thấy nhột, bèn lạnh lùng nguýt hắn: “Ngậm miệng.”
Nhậm Kiêu sực nhớ tới xương cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-ty-huu-chi-co-vao-khong-co-ra/829511/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.