Edit: Bún Bò.
Beta: nnminhchauu.
Sau khi tỉnh dậy, Giang Văn quét dọn trong nhà một lần, nhưng vẫn cảm thấy trong lòng không yên, cho dù bên ngoài đang mưa, hắn vẫn muốn đi ra ngoài.
Lúc mở cửa bị người ta chắn một chút, Sở Đinh lùi về sau để Giang Văn mở cửa, bản thân đứng ở ngoài xấu hổ nhìn hắn. Anh trên người chỗ nào cũng ướt ngoại trừ vali trước mặt, trên tay có thêm cái túi, mặt trên đánh chữ thập đỏ.
Sở Đinh đưa túi cho hắn: "Ừm, thuốc ho, tốt nhất là nên đến bệnh viện... Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ nghĩ anh bị bệnh vì tôi, tôi không thể mặc kệ."
Giang Văn nhận thuốc, biểu cảm của Sở Đinh khá hơn nhiều.
"Bao nhiêu tiền?" Giang Văn lấy điện thoại. Sở Đinh có chút ngơ ngác, hắn mỉm cười: "Hết bao nhiêu tôi chuyển cậu."
"Đến mức này à?" Sở Đinh thoáng bi thương, dưới thân anh đã tích đủ vũng nước nhỏ, cả lông mi cũng ướt, dính cục vào nhau, chớp mắt một cái là bọt nước rơi xuống. Sở Đinh dùng sức, cúi đầu tìm hóa đơn.
Giang Văn vào nhà rồi lại ra, khi ra mang theo một phong thư ố vàng.
Sở Đinh nghi hoặc mà ngẩng đầu nhìn hắn.
Giang Văn bảo anh mở ra: "Trước khi thi Đại học có mượn cậu tiền, tôi để trong hộp thư trước cửa nhà cậu, có vẻ cậu không thấy." Hắn làm việc luôn gọn gàng nhanh nắp, lúc trước hai người thư từ qua lại đều cùng ước định: Mỗi phong thư đều viết ngày tháng năm và thời tiết —— "Sau này già rồi nhìn lại!" Đây là lời Sở Đinh nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-nho-o-tieu-khu-hoi-xuan/233657/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.