*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Bún Bò
Beta: nnminhchauu
Giang Văn phát hiện Sở Đinh hình như rất chú ý đến Chủ Nhật.
Tối thứ bảy hai người cùng nhau về nhà, Sở Đinh gấp đến nỗi phải ôm đồ đi tắm, Giang Văn vẫn như cũ ngồi ở sofa xem tivi.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên, là chú Trần gọi: "Giang Văn à..."
Giang Văn lập tức khẩn trương, chú Trần lớn tuổi, không có người thân bên cạnh, xảy ra việc gì chỉ có thể tìm hắn. Hắn một bên hỏi thăm tình hình chú Trần, một bên đi nhanh ra cửa, cầm chìa khóa xe muốn ra ngoài.
"Sở Đinh, chú Trần gặp chuyện, tôi ra ngoài một lát."
Chú Trần ngã trong nhà, người già cơ thể yếu, ngã một chút cũng không được. Lúc Giang Văn xử lý xong chuyện đã là một hai giờ sáng, hắn nhắn cho Sở Đinh bảo mọi chuyện đều ổn. Vốn tưởng Sở Đinh đã ngủ rồi, sáng mai mới xem tin nhắn, không ngờ anh còn thức, rất nhanh gọi điện sang.
Giang Văn đi đến hành lang nối hai tòa nhà, ánh đèn trên đầu chiếu xuống, nhìn ra bên ngoài cũng thấy sảnh lớn còn sáng đèn.
Hai người không ai lên tiếng, Giang Văn tránh được đoàn người đang vội đẩy giường bệnh đi ngang, tiếng bánh xe vội vã truyền qua đầu dây bên kia.
"Giang Văn? Anh ăn tối chưa?" Sở Đinh hỏi.
Giang Văn mệt mỏi lau mặt, hai người họ dùng cơm tối muộn, lúc hắn đi cũng chưa kịp ăn. Mới đầu không thấy gì, bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-nho-o-tieu-khu-hoi-xuan/233654/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.