Trong một quán trà trong thành Hoan Châu, có một chàng thanh niên mặc áo vải đã sờn cũ, mắt nhìn ra cửa sổ trông hàng liễu cạnh hồ. Nếu để ý kỹ thì thấy bộ quần áo này có hơi không vừa với hắn, bàn tay đang nắm hờ tách trà cũng hơi nhỏ so với các chàng trai khác. Gió từ hồ hiu hiu thổi vào làm tóc mái hắn bay, để lộ vầng trán cao tròn cũng như làm thấy rõ đôi mắt bồ câu đang yên lặng nhìn về phía xa xa. Chàng trai này đích thị là một cô nương!
Bàn bên cạnh có mấy thư sinh đang trò chuyện rôm rả. Một gã thư sinh béo lùn cầm bánh hoa hồng bỏ tọt vào miệng, vừa nhai vừa nói:
- Các bạn hữu đã nghe tin mới ở trên kinh thành chưa?
Ba tên ngồi cùng bàn, một gã cao lỏng ngỏng, gầy quá mức cho phép; một gã thì mặt rỗ với cặp môi dày đang chép chép miệng; một gã thì có khuôn mặt trẻ con nhưng trông rất tuấn tú. Cả ba không thèm đưa mắt lên nhìn người bạn hữu béo lùn kia, tự rót cho mình một cốc trà, đạm đạm hỏi:
- Chuyện gì?
- Này nhé các bạn hữu, có thể hào hứng lên chút được không?
Thư sinh môi dày không chịu được cái tính thích úp úp mở mở của bạn, đặt tách trà xuống bàn, nói:
- Tử Mãn huynh, huynh nói nhanh lên, tôi còn trở về. Chiều nay có phu tử đến nhà!
Thư sinh có khuôn mặt tuấn tú cất tiếng cười. Hắn cười khiến cho trong lòng bạn hắn cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, bạn hắn nhăn mày hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-co/68118/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.