Gió đêm nổi lên, hoa rơi ngập tràn, đèn đuốc rực rỡ.
Thân là thiên hạ kinh đô phồn hoa – thành Trường An, vào đêm vẫn như cũ phi thường náo nhiệt. Mà ở một đêm này, ở phía Tây thành lại càng đặc biệt lộ ra vẻ đông như trẩy hội. Những cỗ xe ngựa điêu khắc xa hoa, hoàng thân danh lưu, quân thần trọng yếu của triều đình, trong chốc lát đã quy tụ hơn phân nửa.
Sở Minh Duẫn ánh mắt đảo quanh bốn phía, rơi vào trên khuôn mặt Tống Hành đang tươi cười đón khách ở trước cửa, “Lục Bộ Thượng Thư đến bốn vị, văn thần võ tướng mỗi bên một vị, cái này thật đúng là cấp cho Trạng Nguyên gia thể diện thật lớn, giọng nói hắn hơi ngưng lại, cười lạnh: “Thật là to gan.”
Những người đỗ Trạng Nguyên từ trước đến nay ở trong triều luôn nóng lòng muốn kết giao lôi kéo đại nhân vật, như các triều đại trước đây thậm chí từng xuất hiện cáo thị đoạt người, nhưng mở yến tiệc chiêu đãi rộng rãi như này thì lại là lần đầu tiên, người của Sở đảng cùng Tô đảng toàn bộ đều có mặt ở đây, thật khiến cho người ta đoán không ra có ý gì, dường như cũng chỉ đơn giản là chúc mừng, cho dù khiến Hoàng đế nghi kỵ, cũng không sợ bị người nghị luận.
Trước cửa mã xa thưa dần, bên trong phủ âm thanh sáo trúc dần vang lên, Tống Hành thế nhưng lại hiện vẻ khẩn trương nhìn chung quanh. Sở Minh Duẫn hạ màn xe xuống, đối Tần Chiêu nói: “Được rồi, dừng ở đây thôi, ta tự đi vào.”
“Ta với ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-co-benh-khong/196961/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.