“Làm sao vậy?” Tô Thế Dự thả xuống khẩu cung, nhìn về phía thị vệ bộ dạng chật vật.
“Thuộc hạ vô năng, để Linh Lung cô nương bị người bắt đi.” Thị vệ ôm đầu vai đau đớn, xấu hổ không chịu nổi.
Tô Thế Dự hơi nhíu lông mày, “Biết thân phận của người đến sao?”
“Vâng, đối phương nói thẳng là người Thái úy phủ, hơn nữa thuộc hạ đuổi theo, cuối cùng xác thực tiến vào Thái úy phủ.”
Tô Thế Dự nghe vậy sững sờ, trái lại càng nhíu chặt lông mày, ánh mắt không khỏi rơi vào cái tên quen thuộc bên trên lời khai, nhất thời không mở miệng.
Cửa thư phòng liền tại lúc này đột nhiên bị đẩy ra, Tô Bạch nhanh chân vọt vào, gấp giọng mở miệng: “Công tử, tra được!”
Tô Thế Dự ngẩng đầu lên, “Xác định điều tra rõ?”
“Chắc chắn sẽ không sai, công tử bàn giao muốn điều tra mấy cái tuyến cuối cùng đều chuyển đến cùng một nơi! Chứng cứ xác thực!” Tô Bạch thở một hơi, “Bất quá nói ra cũng thật khó khiến người tin tưởng.”
“Là ai?”
“Tây Lăng vương.”
“Tây Lăng vương Lý Thừa Hóa?” Sở Minh Duẫn lập lại một tiếng, ngược lại thấp giọng cười cười, “Trực giác của hắn ngược lại thật sự là chuẩn.”
“Chủ thượng, thủ lĩnh dặn dò thuộc hạ về tới trước bẩm báo, hắn đang xử lý chuyện Nghiêm Diệp, đại khái phải trì hoãn một hồi.” Ảnh vệ nói.
Sở Minh Duẫn gật gật đầu, giơ tay lên một cái, ảnh vệ liền không một tiếng động lui xuống. Ánh mắt của hắn lơ đãng đảo qua thiếu nữ phi y (trang phục màu đỏ) quỳ gối trong sảnh, tự tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-co-benh-khong/1354243/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.