Gần tới canh ba, trên mái hiên bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân qua lại, trong đêm thu yên tĩnh đặc biệt rõ ràng, nhưng không hề dừng lại đi về phía khác.
Sở Minh Duẫn cùng Tô Thế Dự liếc mắt nhìn nhau, đẩy cửa ra liền tung người đuổi theo.
Bất quá mới được vài bước lại nghe một chỗ khác bên trong biệt viện có chút động tĩnh, bọn họ hạ xuống nhìn xung quanh, phát hiện là nơi ở của Tô Hành. Trong viện hộ vệ không biết đi đâu rồi, xuyên thấu qua cửa sổ có thể mơ hồ nhìn thấy trong phòng một mảnh tàn tạ, dường như có vết tích đánh nhau.
Sở Minh Duẫn vỗ vỗ Tô Thế Dự, “Bên kia.”
Quả nhiên có bóng người tại chỗ rẽ đột nhiên chợt lóe, hướng về nơi hẻo lánh trong nha phủ mà đi. Bọn họ một đường truy đuổi, trong bóng đêm nặng nề phân nửa cửa sắt hiện ra trong tầm mắt, đây là thủy lao bên trong nha phủ. Tiền nhiệm phía hữu Phù Phong, Trịnh Uyển thiện tâm, nhiều năm qua bỏ đi không dùng mà khóa lại, hiện nay đoạn xích sắt trong thủy lao rơi trên đất, âm u lạnh lẽo hắc ám bên trong cánh cửa tinh tế thổi tới, trước mặt phát lạnh.
Bọn họ bước chân không khỏi dừng lại, trong thời gian ngắn bên trong mơ hồ truyền đến âm thanh Tô Hành. Tô Thế Dự hơi nhíu lông mày, kéo lại cánh tay Sở Minh Duẫn, đi vào bên trong dọc theo thềm đá đi xuống.
Sở Minh Duẫn kinh ngạc nhìn tay Tô Thế Dự, hồi lâu mới chậm chạp nhớ lại ở lối vào hầm mộ Cực Nhạc lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-co-benh-khong/1354191/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.