"Thích." Ta theo thói quen cọ vào cổ hắn, hôn lên yết hầu hắn, bày tỏ cảm xúc một cách thẳng thắn: "Vốn dĩ ta đã rất thích chuỗi ngọc này rồi, nhưng vì là chàng tặng nên càng thích hơn."
Tạ Du ôm chặt ta, áp sát vào ta, thở ra một tiếng thở dài khó nhận thấy.
Tiểu tử này lại đang mừng thầm rồi.
Huân hương lợn lờ, ta nghịch chuỗi châu trong tay, hắn mân mê tay ta, bầu không khí lúc này vô cùng lãng mạn.
Một lúc sau Tạ Du lên tiếng: "Năm ngày nữa thuộc hạ của ta tổ chức hôn lễ, sau khi tan làm ta phải đi uống rượu mừng, nàng không cần đợi ta, ngủ sớm đi."
Ta im lặng một lúc, hỏi: "Là thuộc hạ cưới người trong lòng của chàng phải không?"
Bầu không khí ấm áp lập tức lạnh đi.
39
Tạ Du ngừng vuốt ve tay ta, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng như lúc mới gặp, mang theo chút áp bức: "Nàng đọc trộm thư của ta."
Ta rời khỏi vòng tay hắn, ngồi đối diện với hắn: "Chẳng phải chàng cũng giấu ta sao?"
Ta cười khẩy: "Sao thế, người trong lòng sắp xuất giá rồi, vội vàng đi gặp nàng ấy lần cuối à?"
"Đi dự hôn lễ chỉ vì bọn họ đều là thuộc hạ của ta." Không khí xung quanh Tạ Du càng thêm nặng nề: "Quận chúa, sao nàng cứ nhắc đến nàng ấy?"
Ta bị tiếng "Quận chúa" của hắn chọc giận hoàn toàn, ngẩng mắt nhìn hắn: "Bởi vì chàng quan tâm đến nàng ấy!"
Tạ Du sửng sốt, cơn giận dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-xin-hay-tu-trong-/3722812/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.