Tạ Du thở ra một hơi, mặt không còn đỏ như vậy nữa, nhưng một lớp hồng mỏng trên khuôn mặt tuấn tú ấy, đẹp đến mức khiến người ta miệng đắng lưỡi khô.
Tạ Du đứng dậy, nghiêm trang cúi người hành đại lễ với ta: "Tại hạ tuyệt không phụ Quận chúa."
Thế là đủ rồi.
Tạ Du rời đi, nửa giờ sau, Hách Liên Chương ngồi đối diện ta: "Thế nào?"
Ta nghịch viên ngọc châu mà Tạ Du vẫn chưa nhận: "Chẳng phải huynh đã biết rồi sao?"
"Sao phải tự làm khổ mình như vậy?"
"Chẳng có chuyện gì hoàn hảo cả, cũng không thể nói là tự làm khổ được." Ta nói: "Chẳng qua chỉ là một người trong lòng thôi, ta không tin ta không lấy được Tạ Du, cho dù không lấy được, chơi không cũng chẳng thiệt."
Hách Liên Chương thở dài đứng dậy: "Ta thật sự nợ muội mà, những năm qua ta vừa làm phụ thân vừa làm mẫu thân của muội, còn phải lo lắng chuyện xuất giá cho muội."
Ta cười hì hì cung kính tiễn phụ mẫu ta đi.
Hai tháng sau, Hoàng đế - cữu cữu "hời" của ta thoái vị vì bệnh, Thái tử Hách Liên Chương lên ngôi, đổi quốc hiệu thành Nghiệp.
Tạ Du được phong làm Trung úy thống lĩnh, thống lĩnh Du Dực quân, đóng quân ở kinh thành và vùng lân cận.
Năm thứ hai sau khi tân hoàng đăng cơ, ta được ban hôn với thứ tử của An Định Hầu là Tạ Du.
25
Thánh chỉ vừa ban xuống, cả triều đều chấn động.
Mọi người kinh ngạc trước thủ đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-xin-hay-tu-trong-/3722801/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.