Hách Liên Chương nắm tay ta, thấp giọng nói: "Tiểu muội, ca ca đã không thể tùy ý mình nữa rồi."
Hắn nói: "Đây là con đường mà ta đã chọn, dù thế nào cũng phải đi đến cùng."
15
Sau Trùng Dương, Hách Liên Chương đã bình phục hơn phân nửa, hôn sự đã bị lãng quên nhiều năm của ta lại bỗng nhiên bị người cữu cữu hờ kia nhắc lại.
"Thê tử của Trấn Nam vương đã qua đời ba năm, trẫm và Trấn Nam vương có tình cảm sâu đậm, thực sự không đành lòng nhìn thấy nghĩa huynh thân bơ vơ cô đơn. Trường Nhạc, trẫm biết là đã uất ức cho ngươi rồi, ngươi từ bé lớn lên bên cạnh trẫm, như con gái của trẫm vậy."
Ta thực sự không thể nghe thêm nữa, hiền lành ngẩng đầu lên, có chút e thẹn nói: "Cữu cữu, Trường Nhạc bằng lòng."
Ta hành lễ: "Cữu cữu nuôi dưỡng Trường Nhạc nhiều năm, ân đức khôn cùng, Trường Nhạc nguyện chia sẻ gánh nặng với cữu cữu."
Sau khi ra khỏi Tuyên Chính điện, ta không khỏi thở dài cảm thán, hoàng cung thật là nơi luyện tập diễn xuất tuyệt vời!
Giờ đây, kỹ năng diễn xuất của ta cũng coi như đẳng cấp.
Nửa đêm, ta và Hách Liên Chương như thường lệ gặp mặt.
Nhưng lần này khác biệt là, Hách Liên Chương mang theo cả phụ tá và thân tín đã theo hắn nhiều năm.
Khi ta vén rèm bước vào, những người này vội vàng đứng dậy cúi người hành lễ.
Ta bất ngờ, nhìn sang Hách Liên Chương, nói: "Các vị tiên sinh đừng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-xin-hay-tu-trong-/3722792/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.