Tạ Du nói: "Tạ mỗ đã đoạt mất con mồi của người, nếu Quận chúa không chê, có thể nhận lấy chiến lợi phẩm này không?"
Thật lòng mà nói, tuy từ lần đầu gặp hắn, ta đã buông lời nói đùa, bảo Hách Liên Chương sau khi làm hoàng đế hãy ban hắn cho ta, nhưng thực tế những lần giao tiếp giữa ta và hắn không nhiều.
Lúc còn theo học ở Quốc Tử Học do bị ràng buộc bởi thân phận và lập trường, cuộc đọ sức giữa ta và hắn chỉ giới hạn trong việc tranh giành vị trí nhất nhì trong các kỳ thi. Theo năm tháng trôi qua, một thế giới rộng lớn hơn đã mở ra trước mặt, chờ đợi Tạ Du đi chinh phục và khám phá.
Ta bị giam trong thâm cung, ngay cả tin tức về hắn cũng chỉ được nghe từ miệng Hách Liên Chương. Không ngờ đây lại là lần đầu tiên chúng ta có cuộc trò chuyện đàng hoàng. Ta thầm chửi cái xã hội phong kiến ăn thịt người này, cũng chẳng đắn đo từ chối nhiều, dứt khoát nhận luôn.
Nhờ phúc của lão ca ta, giờ đây mỗi khi nhìn thấy Tạ Du, ấn tượng đầu tiên của ta chính là "ba vạn tinh binh mất ngủ".
Mà từ xưa đến nay, kỳ săn b.ắ.n mùa thu luôn mang tính chất kép vừa là trò chơi vừa là diễn tập quân sự, đặc biệt là những cuộc săn b.ắ.n quy mô lớn như thế này.
Theo thông lệ, "ba vạn tinh binh mất ngủ" này chắc chắn sẽ tham gia diễn tập quân sự và săn bắn, việc Tạ Du lúc này có thời gian nhàn rỗi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-xin-hay-tu-trong-/3722789/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.